CÔ GÁI TRÊN CÂY SA KÊ - Trang 32

“Cậu có đánh lại không?” Tôi hỏi Địch Chi.

“Không. Tớ muốn anh ta nợ tớ. Anh ta tát tớ một cái, tớ đối với anh ta

ngay cả một chút tình cảm cũng không còn.”

Một buổi tối hai ngày sau đó, Đặng Sơ Phát mời tôi đi ăn.

Lúc tôi nhìn thấy anh ta ở nhà hàng, anh ta rất uể oải.

“Em nhất định biết bạn trai mới của Địch Chi là ai?”

“Anh không nên dồn ép bạn ấy vào lúc này. Để bạn ấy bình tĩnh một

chút, có lẽ bạn ấy sẽ trở lại bên cạnh anh.”

“Không đâu! Cô ấy sẽ không trở lại! Anh đã tát cô ấy!” Đặng Sơ Phát

cười khổ.

Một người đàn ông có cơ bụng tám múi lại nằm dài trên bàn khóc lóc

thảm thiết. Tình yêu đã cướp mất tôn nghiêm của anh ta.

Anh ta móc ra một phong thư màu hồng phấn đưa cho tôi.

“Anh đã viết một bức thư cho Địch Chi, em xem đi.” Đặng Sơ Phát đưa

bức thư cho tôi.

“Sao em lại không biết xấu hổ đi xem thư tình của người khác được!”

“Không! Em xem đi, nếu như có thể làm em cảm động, thì có thể làm

Địch Chi cảm động.”

“Địch Chi lòng dạ sắt đá hơn em.”

Tôi bắt đầu xem thư tình của anh ta. Mặc dù thấy anh ta khổ sở như vậy,

nhưng mà, nhưng mà tôi muốn bật cười! Bức thư tình của anh ta viết rất rất
rất tệ. Nét chữ cua bò đến độ giống học sinh tiểu học khỏi phải nói. Hành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.