CÔ GÁI TRÊN CÂY SA KÊ - Trang 33

văn lại kém, tổng cộng có mười ba lỗi chính tả. Như thế này mà muốn làm
cô gái nào cảm động đây? Tôi không dám ngẩng đầu nhìn anh ta, tôi sợ sẽ
không nhịn được cười. Anh ta nên đọc sách nhiều hơn.

“Thế nào?” Anh ta hỏi tôi.

Tôi rất cố gắng tìm ra một số lời để khen ngợi anh ta: “Tình cảm của anh

rất chân thành tha thiết.”

“Em có thể viết giúp anh một bức thư không, anh tự biết mình viết rất

không hay.”

Lần đầu tiên có người nhờ tôi viết thư tình.

“Em không thể viết giúp anh được, em không muốn lừa dối Địch Chi.”

Đặng Sơ Phát cầm hai tay tôi: “Anh cầu xin em, giúp anh lần này đi!”

Tôi cảm thấy anh ta quá đáng thương. Tôi đành đồng ý với anh ta, viết

giúp anh ta một bức thư tình. Sau khi để tự anh ta sao chép lại, rồi đưa cho
Địch Chi.

Ba ngày sau, tôi nhận được điện thoại của Địch Chi. Cô ấy khóc nấc

không thành tiếng.

“Có chuyện gì vậy?” Tôi lo lắng hỏi thăm bạn mình.

“Tớ đã đọc bức thư Đặng Sơ Phát viết cho tớ, rất cảm động.”

Một bức thư giành được những giọt nước mắt cảm động của người ta,

nhưng không thể lấy lại trái tim của một cô gái. Đặng Sơ Phát lại không
hiểu điều này. Anh ta cho rằng tôi viết một bức thư tình giúp anh ta thì có
thể làm Địch Chi hồi tâm chuyển ý. Địch Chi cũng quá hồ đồ. Cô ấy qua lại
với một người đàn ông trong năm năm, nhưng lại không thể nhận ra anh ta
có tài viết bức thư tình đó hay không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.