CÔ GÁI TRÊN CÂY SA KÊ - Trang 41

ta lại xem một cuốn sổ tay sức khỏe phụ nữ? Lẽ nào anh ta có vấn đề về
phụ khoa sao?

Ngày đó tôi không để tâm vì sao hắn lại xem “Chị em”, tôi chỉ chú ý

ngón chân của anh ta. Tôi cảm thấy ngón chân là bộ phận thần bí nhất trên
cơ thể con người. Trừ những lúc ở nhà hoặc đi bơi ra, tôi ra ngoài nhất định
sẽ không để ai thấy ngón chân của tôi. Ngón chân giống như chốn riêng tư
vậy, để người khác nhìn thấy luôn rất không tự nhiên.

Mười ngón chân của Lâm Phương Văn rất sạch sẽ, không quá dài cũng

không quá ngắn, cũng không tính là quá xòe ra. Hiếm thấy nhất là ngón
chân thứ hai của anh ta ngắn hơn ngón chân cái, hẳn là sẽ không phải là một
người nghèo. Nhìn mười ngón chân của anh ta, tôi có cảm giác như đang
xem trộm.

Sau khi tan học, Lâm Phương Văn đến trước mặt tôi, hỏi: “Sao cô cứ

luôn nhìn ngón chân của tôi?”

Anh ta làm tôi giật mình hoảng sợ. Tôi không ngờ anh ta biết tôi một

mực nhìn ngón chân anh ta.

“Ai nhìn ngón chân của anh!” Tôi làm như không có chuyện gì, bỏ đi

lướt qua vai anh ta.

Tôi cảm nhận được anh ta ở phía sau nhìn chằm chằm theo tôi. Đó là lần

đầu tiên, tôi có cảm giác tim đập nhanh hơn với một người đàn ông. Nhưng
tôi không tìm được bất cứ lý do gì tôi sẽ thích anh ta. Nếu tim có đập nhanh
hơn một chút, đó là do bị anh ta vạch trần tôi đã nhìn trộm anh ta, bởi vậy
nên tôi cảm thấy xấu hổ.

Trong một tiết học khác của buổi chiều ngày hôm đó, trên chân Lâm

Phương Văn đổi sang một đôi giày cột dây. Anh ta ngồi phía trước tôi, quay
đầu lại nói với tôi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.