CÔ GÁI TRÊN TÀU - Trang 150

"Văn phòng thế nào?" cô hỏi, nghiến chặt môi lại. Cô ấy đã biết.

"Cathy..."

"Damien có một cuộc họp ở Euston hôm nay. Anh ấy đã gặp Martin Miles.
Họ biết nhau, nhớ chứ, khi Damien còn làm ở Quỹ Quản Lí Laing. Martin
từng PR cho họ."

"Cathy..."

Cô ấy giơ tay lên, uống một ngụm nước nữa. "Cậu đã không đi làm vài
tháng! Vài tháng đó! Cậu có biết tớ cảm thấy ngu ngốc đến mức nào
không? Chắc hẳn là Damien cảm thấy rất ngu ngốc. Làm ơn, làm ơn nói với
tớ là cậu đã tìm được một công việc khác rồi nhưng chỉ chưa nói cho tớ biết
thôi đi. Làm ơn nói với tớ rằng cậu không giả vờ đi làm hàng ngày, hay cậu
đã không nói dối tớ trong suốt khoảng thời gian vừa rồi."

"Tớ không biết nói cho cậu bằng cách nào..."

"Cậu không biết nói cho tớ bằng cách nào? Sao không thửhy, tớ bị đuổi việc
vì uống rượu trong giờ làm? Sao cậu không nói vậy?" Tôi rùng mình và
khuôn mặt của cô cũng dãn ra. "Tớ xin lỗi nhưng thật lòng thì, Rachel." Cô
ấy thực sự đã rất tốt. "Cậu đã làm gì trong suốt khoảng thời gian đó? Cậu đã
đi đâu? Cậu làm gì cả ngày trời?"

"Tớ đi bộ. Đến thư viện. Thỉnh thoảng – "

"Cậu đến quán rượu?"

"Thỉnh thoảng. Nhưng – "

"Sao cậu không nói cho tớ?" Cô ấy tiến gần, đặt tay lên vai tôi. "Cậu nên
nói cho tớ biết."

"Tớ đã rất xấu hổ" tôi nói, và tôi bắt đầu khóc. Điều đó thật kinh khủng, nó
không xứng đáng nhưng tôi bắt đầu khóc. Tôi khóc và nức nở, và Cathy
đáng thương giữ lấy tôi, vuốt tóc và nói với tôi rằng tôi sẽ ổn, mọi chuyện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.