CÔ GÁI TRÊN TÀU - Trang 172

"Ồ." Tôi có thể thấy được anh không muốn gác máy. Tôi biết tôi nên để gia
đình anh giúp anh vượt qua chuyện này. Tôi biết mình nên, nhưng tôi đã
không làm vậy. "Anh có biết Anna không?" tôi hỏi. "Anna Watson?"

"Ai cơ? Ý cô là vợ của chồng cũ của cô á?"

"Đúng vậy."

"Không. À ý tôi là không hẳn. Megan... Megan từng trông con cho họ, năm
ngoái. Sao cô lại hỏi vậy?"

Tôi cũng không biết tại sao tôi lại hỏi chuyện này nữa. Tôi không biết.
"Chúng ta có thể gặp được không?" tôi hỏi anh. "Tôi muốn nói chuyện với
anh về vài thứ."

"Về chuyện gì?" anh có vẻ khó chịu. "Bây giờ không phải thời gian thích
hợp lắm."

Tôi khá khó chịu khi nghe những lời mỉa mai của anh, tôi đã chuẩn bị dập
máy khi anh nói "Đang có rất nhiều người ở đây. Mai được không? Chiều
mai qua nhà tôi nhé."

Buổi tối

Anh bị xước khi cạo râuchút máu trên má anh và cổ áo. Tóc anh vẫn còn
ướt, người anh có mùi xà phòng và kem cạo râu. Anh gật đầu chào tôi và
bước sang một bên, ra hiệu tôi vào nhà, nhưng anh không nói gì cả. Căn nhà
tối tăm, ngột ngạt, rèm cửa ở phòng khách kéo kín mít.

"Ai cũng mang đồ ăn đến" Scott nói. Anh ra hiệu tôi ngồi xuống, nhưng anh
thì vẫn đứng, chống tay bên eo. "Cô muốn nói với tôi điều gì sao?" Anh
không nhìn vào mắt tôi. Nhìn anh nhưu thể đã bị đánh gục.

"Tôi muốn hỏi anh về Anna Watson, về chuyện... tôi không biết phải bắt
đầu nhưu thế nào nữa. Mối quan hệ của cô ta và Megan là gì? Họ có thích
nhau không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.