CÔ GÁI TRÊN TÀU - Trang 183

có thể dẫn đến suy sụp vào rơi vào tình trạng nghiện. Vậy cô có vấn đề cụ
thể nào không? Một sự mất mát người thân chẳng hạn, hoặc sự mất mát
khác?"

Tôi lắc đầu, nhún vai. Tôi sẽ không nói cho anh ta điều đó. Tôi sẽ không
nói.

Anh ta đợi một lúc rồi liếc qua chiếc đồng hồ đặt trên bàn.

"Chúng ta sẽ bàn luận việc này vào lúc khác nhé" anh ta nói, rồi cười và đột
nhiên tôi cảm thấy lạnh sống lưng.

Mọi thứ về anh ta đều ấm áp – đôi bàn tay, ánh mắt, giọng nói – mọi thứ
ngoại trừ nụ cười. Tôi có thể nhìn thấy hình ảnh một kẻ giết người khi anh
ta nhe răng ra. Bụng tôi cứng lại, dây thần kinh căng ra, tôi rời khỏi văn
phòng anh ta mà không nắm lấy bàn tay đang đưa ra của anh ta. Tôi không
thể chịu được việc chạm vào anh ta.

Tôi hiểu, tôi thực sự hiểu. Tôi có thể thấy những gì Megan cảm nhận ở anh
ta, không phải chỉ ở vẻ đẹp trai quyến rũ. Anh ta còn rất bình tĩnh và yên
tâm, ở anh ta toát ra một sự kiên nhẫn đối với bệnh nhân. Một người quá
ngây thơ hay gặp nhiều rắc rối có thể sẽ không nhìn thấu được anh ta, có thể
sẽ không nhìn được đằng sau tất cả những thứ đó, anh ta là một con cáo.
Tôi hiểu điều này. Trong gần một giờ đồng hồ, tôi đã bị cuốn vào. Tôi mở
lòng với anh ta. Tôi đã quên mất anh ta là ai. Tôi đã phản bội Scott, tôi đã
phản bội Megan, và tôi cảm thấy tội lỗi vì điều đó.

Nhưng sau tất cả, tôi cảm thấy tội lỗi vì tôi đã muốn kể chúng ra.

Chương 28

Thứ tư, ngày 7 tháng Tám 2013

Buổi sáng

Tôi lại gặp nó lần nữa, giấc mơ tôi đã làm việc gì đó sai, và mọi người
chống lại tôi về phe Tom. Tôi không thể giải thích, hoặc xin lỗi, vì tôi
không thể đó là điều gì. Trong khoảng trống giữa mơ và tỉnh, tôi nghĩ đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.