CÔ GÁI TRÊN TÀU - Trang 208

"Anh sẽ nói chuyện với cô ấy để xem chuyện gì đang xảy ra." Anh nói.

"Anh đã thử rồi mà" tôi nói, bằng một giọng bình tĩnh nhất có thể. "Chẳng
có sự khác biệt nào cả." Tôi gợi ý đây là thời điểm thích hợp để sử dụng
biện pháp mạnh, như xin tư vấn pháp lí hoặc một lệnh cấm.

"Cô ấy không thực sự quấy rối chúng ta mà?" anh nói. "Cô ấy không gọi
điện, cũng không cố tiếp cận chúng ta hay đến nhà nữa. Đừng lo về chuyện
đó em yêu. Anh sẽ xử lí chuyện này."

Tất nhiên là anh nói đúng, về điều quấy rối. Nhưng tôi không quan tâm. Cô
ta đang âm mưu chuyện gì đó, và tôi sẽ không bỏ qua chuyện này. Tôi mệt
mỏi vì bị nói không cần lo lắng. Tôi mệt mỏi khi anh nói rằng cứ để giải
quyết mọi chuyện, rằng anh sẽ nói chuyện với cô ta, hay cuối cùng rồi cô
cũng sẽ bỏ đi thôi. Tôi nghĩ đã đến lúc tự tôi phải giải quyết vấn đề. Nếu lần
sau tôi còn nhìn thấy cô ta, tôi sẽ gọi cảnh sát - người phụ nữ đó, Trung sĩ
thám tử Riley. Cô ấy có vẻ tốt, biết cảm thông. Tôi biết Tom cảm thấy
thương Rachel, nhưng thật sự, tôi nghĩ rằng đã đến lúc tôi phải xử lý tay đôi
với con khốn đó một lần cho xong.

RACHEL

Thứ hai, ngày 12 tháng Tám 2013

Buổi sáng

Chúng tôi đang ở bãi đậu xe tại Hồ Wilton. Chúng tôi từng thỉnh thoảng đến
đây để bơi vào những ngày hè nóng nực. Hôm nay, tôi ngồi trong xe của
Tom, cửa sổ đóng lại để chặn những cơn gió nóng từ ngoài vào. Tôi muốn
tựa đầu ra sau và nhắm mắt lại, ngửi mùi lá thông và lắng nghe những tiếng
chim. Tôi muốn nắm lấy tay anh và ở đây cả ngày.

Tối qua anh gọi cho tôi và hỏi nếu chúng tôi có thẻ gặp nhau. Tôi hỏi xem
đó có phải chuyện với Anna không. Tôi nói rằng chuyện đó không liên
quan gì đến họ - tôi không đến đó để quấy rầy họ. Anh tin tôi, hoặc ít nhất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.