CÔ GÁI TRÊN TÀU - Trang 210

Tom gật đầu, nhưng anh vẫn không nhìn tôi. Thay vào đó, anh lại cắn móng
tay, một dấu hiệu chắc chắn rằng anh đang lo lắng.

"Nhưng Rach – "

Tôi ước rằng anh ấy không gọi tôi như vậy, vì nóc hỉ khiến tôi cảm thấy
choáng váng, nó khiến tôi muốn mỉm cười. Đã rất lâu rồi từ lần cuối anh
gọi tôi như vậy, và nó khiến tôi hi vọng. Có lẽ mọi chuyện đang không ổn
giữa anh và Anna, có lẽ anh đang nhớ lại những điều tốt đẹp giữa chúng tôi,
có lẽ một phần trong anh đang nhớ tôi.

"Anh chỉ... anh rất lo lắng về chuyện này."

Cuối cùng thì anh cũng ngẩng lên nhìn tôi, đôi mắt nâu to tròn của anh dán
vào mắt tôi và anh di chuyển tay như thể anh sắp đặt chúng lên tay tôi,
nhưng rồi anh nghĩ đến nó và dừng lại. "Anh biết - ừm, anh không chắc là
mình biết rõ, nhưng Scott... anh biết rằng có thể anh ta có vẻ như một người
tốt, nhưng em không thể chắc chắn điều đó."

"Anh nghĩ là anh ấy làm chuyện đó à?"

Anh lắc đầu và nuốt mạnh. "Không, không. Anh không nói vậy. Anh biết
là... ừm, Anna nói rằng họ cãi nhau rất nhiều. Và thỉnh thoảng Megan cảm
thấy sợ anh ta."

"Anna nói vậy à?" Bản năng của tôi là bác bỏ mọi thứ con chó cái đó nói,
nhưng tôi không thể phủ nhận cảm giác của tôi ở nhà Scott hôm thứ bảy,
rằng có chuyện gì đó đã xảy ra, có điều gì đó không ổn.

Anh gật đầu. "Megan từng trông con cho bọn anh khi Evie còn nhỏ. Chúa
ơi, anh còn không dám nghĩ về việc đó sau những gì báo đã nói. Anh nghĩ
là anh đã biết rõ cô ta và rồi..." Anh thở dài nặng nề. "Anh không muốn
điều gì tồi tệ sẽ xảy ra. Với em." Anh cười với tôi và nhún vai. "Anh avaxn
quan tâm đến em, Rach" anh nói, và tôi phải quay đi vì tôi không muốn anh
nhìn thấy những giọt nước mắt trong khóe mắt tôi. Anh biết điều đó, tất
nhiên, anh đặt tay lên vai tôi và nói "Anh rất xin lỗi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.