CÔ GÁI TRÊN TÀU - Trang 209

thì anh cũng nói vậy, nhưng giọng anh vẫn có vẻ cảnh giác pha chút lo lắng.
Anh nói rằng anh cần nói chuyện với tôi.

"Làm ơn đi Rach" anh nói, và chỉ như vậy – bằng cách anh thường nói ngày
xưa, tôi nghĩ rằng trái tim tôi có thể nổ tung. "Anh sẽ đến và đón em, được
không?"

Tôi dậy trước bình minh và đã ở trong bếp pha trà lúc năm giờ. Tôi gội đầu,
cạo lông chân, trang điểm một chút và phải thay quần áo bốn lần. Và tôi
cảm thấy tội lỗi. Tôi biết điều này nghe rất ngu ngốc, nhưng tôi nghĩ về
Scott – về những gì chúng tôi đã làm và cảm giác của anh – và tôi ước là
mình đã không làm vậy, vì đó như là một sự phản bội. Phản bội Tom, người
đàn ông đã rời bỏ tôi theo một người đàn bà khác hai năm trước. Và tôi
không thể quên đi cảm giác này.

Tom đến chỉ trước chín giờ một chút. Tôi xuống dưới nhà và thấy anh đứng
đó, tựa vào xe, mặc quần bò và một chiếc áo sơ mi cũ màu xám – cũ đến
mức tôi nhớ được cảm giác tựa má vào nó khi nằm trên ngực anh.

"Hôm nay anh được nghỉ làm" anh nói khi vừa nhìn thấy tôi. "Anh nghĩ là
chúng ta có thể đi ra ngoài một chút."

Chúng tôi không nói gì nhiều lúc ở hồ. Anh hỏi tôi dạo này tôi thế nào và
nói rằng trông tôi đã tốt hơn. Anh không nhắc đến Anna cho tới tận khi
chúng tôi ở bãi đỗ xe, và tôi đã nghĩ đến việc nắm tay anh.

"À ừm, Anna nói là cô ấy nhìn thấy em... và cô ấy nghxi là có thể em đi ra
từ nhà của Scott Hipwell? Có đúng vậy không?" Anh quay sang đối mặt tôi,
nhưng không thực sự nhìn vào tôi. Trông anh gần như xấu hổ khi hỏi câu
hỏi đó.

"Anh không phải lo về chuện đó" tôi nói với anh. "Em đã gặp Scott... ý em
là, không phải như vậy, không phải hẹn hò gì cả. Bọn em là bạn. Vậy thôi.
Chuyện này rất khó để giải thích. Dạo này em đang giúp anh ấy vài chuyện.
Anh biết đấy – chắc chắn là anh biết – rằng anh ấy đang trải qua một thời kì
rất khó khăn."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.