CÔ GÁI TRÊN TÀU - Trang 250

được một tiếng rồi mà vẫn không quay lại để lấy nó. Bụng tôi quặn lại. Có
lẽ anh đã thay đổi ý định và đến quán rượu. Hoặc anh có đồ thừa trong tủ ở
chỗ tập gym. Hoặc anh đang ở trên giường với cô ta.

Tôi cảm thấy buồn

nôn. Tôi ngồi bệt xuống và mở cái túi ra. Tất cả đồ tập đều trong này, chiếc
Ipod, và chiếc giày thể thao duy nhất. Và cái điện thoại. Một cái điện thoại
tôi chưa từng nhìn thấy.

Tôi ngồi xuống giường, cầm chiếc điện thoại trên tay, tim tôi đập thình
thịch. Tôi sẽ bật nó lên, tôi sẽ không thể cưỡng lại được, nhưng tôi cũng
chắc chắn rằng giây phút tôi mở nó lên, tôi sẽ hối hận, vì điều này chỉ có thể
là điều gì đó tồi tệ. Người ta không bao giờ giấu một cái điện thoại thứ hai
vào túi tập gym trừ khi họ đang giấu giếm điều gì đó. Có giọng nói trong
đầu tôi, cất nó lại đi, quên nó đi, nhưng tôi không thể. Tôi ấn ngón tay
xuống nút nguồn và đợi màn hình sáng lên. Và đợi. Và đợi. Nó đã hết pin.
Tôi cảm thấy khuây khỏa.

Vì giờ thì tôi không thể biết được nữa, nhưng tôi cũng cảm thấy an tâm vì
một chiếc điện thoại hết pin có nghĩa là nó không còn được sử dụng nữa, nó
không còn cần thiết, không giống như điện thoại của một người đàn ông
đang dính líu tới chuyện ngoại tình. Người đàn ông như vậy sẽ cầm theo
điện thoại cả ngày. Có lẽ đây chỉ là một chiếc điện thoại cũ của anh, có lẽ
nó đã ở trong túi của anh hàng tháng trời mà anh quên chưa vứt nó đi. Có lẽ
nó còn chẳng phải của anhlẽ anh

tìm thấy nó ở phòng tập gym rồi định chả lại nhưng quên mất?

Tôi để ga giường lột một nửa đó rồi xuống phòng khách. Chiếc bàn uống cà
phê có một ngăn tủ nhỏ ở dưới chất đầy đồ không dùng đếnn Sellotape, sạc
di động du lịch, các cuộn băng, bộ dụng cụ may vá, bộ sạc điện thoại di
động cũ. Tôi lấy cả ba cái của bộ sạc ra; nó vừa cái thứ hai tôi thử. Tôi cắm
nó bên cạnh giường. Sau đó, tôi đợi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.