CÔ GÁI TRÊN TÀU - Trang 277

"Chúng ta không thể nói chuyện ở đây!" anh quát lên. "Đi thôi." Anh nắm
lấy tay tôi. Rồi dịu dàng hơn, "Chúng ta sẽ đi ra chỗ nào yên tĩnh hơn được
không? Đâu đó chúng ta có thể nói chuyện."

Khi tôi bước vào xe, tôi nhìn qua vai, về nơi anh vừa đi ra. Đường hầm rất
tôi, nhưng tôi có cảm giác ai đó đang ở trong đó, trong bóng tôi - ai đó đang
nhìn chúng tôi.

RACHEL

Chủ nhật, ngày 18 tháng Bảy 2013

Buổi chiều

ANNA QUAY LẠI và chạy vào nhà ngay khi cô ta nhìn thấy anh. Tim tôi
đập mạnh, và tôi cũng đi theo cô ta, và dừng lại ngay chỗ cửa kéo. Họ đang
ôm nhau, tay anh dang ra để bảo vệ cô ta và đứa trẻ ở giữa. Đầu Anna cúi
xuống, vai cô ta đang run rẩy. Miệng anh hôn lên đỉnh đầu cô ta, nhưng mắt
lại nhìn tôi.

"Chuyện gì đang xảy ra ở đây thế?" anh hỏi, và anh hơi nhếch miệng cười.
"Phải nói rằng nhìn thấy hai quý cô đây nói xấu ngoài vườn không phải
những gì anh mong đợi."

Giọng

anh nhẹ, nhưng anh không thể lừa tôi. Anh không thể lừa tôi được nữa. Tôi
mở miệng để nói, nhưng nhận ra là mình chẳng có từ ngữ nào để nói. Tôi
không biết bắt đầu từ đâu.

"Rachel? Em có định nói cho anh biết chuyện gì đang xảy ra không?" Anh
buông Anna ra và bước về phía tôi. Tôi lùi lại, và anh bắt đầu cười.

"Em bị cái quái gì vậy? Em đang say à?" anh hỏi, nhưng tôi có thể nhìn
được trong mắt anh rằng anh biết tôi đang tỉnh và tôi cá rằng anh ước là
không phải như vậy. Tôi thò tay vào túi quần - tôi để điện thoại ở đó, tôi
ước là mình có thể gọi ngay bây giờ. Không cần biết họ có tin tôi hay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.