CÔ GÁI TRÊN TÀU - Trang 279

"À rồi!" anh lại bắt đầu cười, một tiếng gầm to và gượng gạo. "Lần cuối
chúng ta nói về chuyện này, em nói là em nhìn thấy anh lên xe cùng Anna.
Giờ thì lại Megan. Tiếp đến là ai? Công chúa Diana à?"

Anna nhìn lên tôi. Tôi có thể nhìn thấy sự nghi ngờ, hi vọng thoáng qua
gương mặt cô ta. "Cô không chắc?" cô ta hỏi.

Tom đặt tay lên vao cô ta. "Tất nhiên là cô ấy không chắc rồi. Cô ấy đang
dựng lên mọi chuyện - cô ấy luôn làm vậy. Em yêu, xin em đấy. Sao em
không lên nhà một lúc, OK? Anh sẽ nói chuyện với Rachel về việc này. Và
lần này -" anh nhìn tôi, "anh hứa là cô ấy sẽ không làm phiền chúng ta nữa
đâu."

Anna nao núng, tôi có thấy được - cách cô ta nhìn anh, tìm kiếm sự thật.
"Anna!" tôi gọi to, cố gắng lấy lại sự chú ý của cô ta. "Cô biết mà. Cô biết
là anh ấy đang nói dối. Cô biết là anh đã ngủ với cô ta."

Trong một giây, không ai nói gì hết. Anna nhìn từ Tom rồi nhìn tôi. Cô ta
mở mồm định nói gì đó những không có từ ngữ nào phát ra.

"Anna! Ý cô ấy là gì? Không... không có gì giữa anh và Megan Hipwell
hết."

"Em đã tìm thấy cái điện thoại, Tom" cô ta nói, giọng cô ta nhỏ đến nỗi tôi
gần như không nghe được. "Nên đừng nói gì nữa. Đừng nói dối em nữa."

Đứa trẻ bắt đầu khóc. Và rất nhẹ nhàng, Tom bế nó từ tay Anna. Anh đi về
phía cửa sổ, nhún nhảy để dỗ nó một lúc. Tôi không thể nghe thấy những gì
anh nói. Anna cúi đầu xuống, nước mắt chảy từ cằm cô ta xuống bàn.

"Nó đâu rồi?" Tom nói, quay sang nhìn chúng tôi, nụ cười đã tắt hẳn trên
khuôn mặt anh. "Chiếc điện thoại, Anna. Em có đưa nó cho cô ta không?"
anh hướng đầu về phía tôi. "Cô có giữ nó không?"

"Em không biết gì về chuyệ cái điện thoại hết" tôi nói với anh, ước là Anna
đã nhắc đến nó sớm hơn.

Tom lờ tôi đi. "Anna? Em có đưa nó cho cô ta không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.