CÔ GÁI TRÊN TÀU - Trang 99

lại không mời bạn bè về nhà, hay tại sao chúng mình không đến quán rượu
nữa à. Em thực sự muốn biết tại sao ư? Là bởi vì em. Vì anh cảm thấy xấu
hổ vì em."

Tôi nhặt túi lên và lấy chìa khoá ra. Tôi sẽ đến quán rượu ở cuối đường. Tôi
không quan tâm là bây giờ đã quá 9 giờ sáng, tôi đang rất sợ hãi và tôi
không muốn nghĩ ngợi gì nữa. Nếu tôi uống một viên thuốc ngủ và uống vài
li rượu, tôi có thể ngủ cả ngày. Rồi đối diện với điều này sau. Tôi bước đến
cửa trước, đột nhiên dừng lại khi đặt tay vào cánh cửa. Tôi có thể xin lỗi.
Nếu bây giờ tôi xin lỗi, có thể tôi sẽ cứu rỗi được điều gì đó. Tôi có thể
thuyết phục anh không cho Anna hoặc cảnh sát xem tin nhắn. Đây không
phải lần đầu tiên anh bảo vệ tôi trước cô ta. .

Mùa hè năm ngoái, khi tôi gặp Tom và Anna, mọi việc không diễn ra đúng
như những gì tôi kể với cảnh sát. Tôi đã không ấn chuông. Tôi đã không
chắc tôi muốn làm gì lúc đó - đến giờ tôi vẫn chưa hiểu nổi. Tôi đã vào
trong sân và trèo qua hàng rào. Mọi thứ rất yên lặng, tôi không nghe thấy
bất kì tiếng động gì. Tôi đi qua cửa sau và ngó vào. Đúng là Anna đang
nằm ngủ trên sô pha. Tôi không cất tiếng, gọi cô ta hoặc Tom. Tôi không
muốn đánh thức cô ta. Đứa bé không khóc, và nó đang nằm ngủ trong cũi
bên cạnh mẹ. Tôi bế nó lên và đưa nó ra ngoài bằng cách nhanh nhất tôi có
thể. Tôi nhớ là tôi đã chạy đi cùng đứa bé qua hàng rào, nó thức dậy và mếu
máo một lúc. Tôi không biết là mình đã nghĩ gì. Tôi không định hại nó. Tôi
đến gần hàng rào, ôm chặt nó vào lòng. Lúc đó thì nó đã khóc khá to và bắt
đầu khóc. Tôi cố dỗ nó bằng cách rung lên xuống, rồi tôi nghe thấy một
tiếng động, đoàn tàu đang đi tới, tôi quay lại và thấy cô ta - Anna - hét về
phía tôi, miệng cô ta mở to như đang hít thở một cách nặng nhọc, nhưng tôi
không thể nghe được những gì cô ta nói.

Cô ta lấy đứa trẻ từ tôi và tôi cố chạy đi, nhưng tôi vấp và ngã. Cô ta đang
đứng cạnh tôi, la mắng tôi, nói tôi phải nằm yên nếu không cô ta sẽ gọi
cảnh sát. Cô ta gọi cho Tom và anh về nhà, ngồi cạnh cô ta trong phòng
khách. Cô ta khóc như được mùa, và vẫn có ý định gọi cho cảnh sát, cô ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.