CÔ GÁI TRONG GƯƠNG - Trang 46

“Còn người phụ nữ này, bà ta thì sao?” Ông nhìn thấy tay mình có chút

run rẩy.

Cô thở dài.

“Ngài định thắc mắc với mỗi lá thư tôi từ chối sao? Bởi vì nếu thế, không

có lý do gì tôi còn ở đây. Ngài có thể tự mình làm việc này.”

Ông gật đầu rồi đứng dậy. Một tách trà trước cuộc hẹn đầu tiên trong

ngày. Ông đặt một cốc trà, ba thìa đường, rất nhiều sữa trước mặt cô. Cô
thích uống trà trong một cái cốc, không phải bằng tách và đĩa như ông. Ông
đã mua một cái cho cô và cái cốc này là cái duy nhất trong nhà ông. Ông coi
như nó là của cô.

“Bà ta viết nhảm,” cô nói, sau khi hớp một ngụm.

“Thật thế sao?”

“Dĩ nhiên tôi không đọc nó nhưng tôi đã thấy lá thư trước đó của bà ta.

Một phụ nữ thuộc tầng lớp trên. Bà ta thấy mọi thứ thật phiền hà.” Cô nói
bằng một giọng là lạ.

“Lá thư viết về một người bị nhìn thấy uống trà chiều với ai đó. Tôi

không nghĩ ngài muốn bà ta ở đây.”

Ông gật đầu.

“Tôi sẽ không hỏi cô bất cứ điều gì nữa.”

Văn phòng là căn bếp. Judith đóng đô ở đó từ tám giờ sáng đến bốn giờ

chiều mỗi ngày. Cô hiếm khi rời khỏi cái ghế bên bàn, không bao giờ nhìn
ngó quanh quất, mọc rễ tại chiếc tủ với những ngăn kéo, chỉ ngước khỏi
cuốn nhật ký đặt trên bàn để lấy thứ gì xung quanh cô. Cô ngồi trên ghế với
đống thư và cuốn sổ lịch hẹn như thể đó là phần khô ráo nhất của căn phòng.

Tiếng chuông vang lên. Ông mở cửa và nhìn thấy một người đàn ông trẻ

mặc vest, mắt thâm quầng, tóc tai gọn gàng, mặt mũi nhẵn nhụi, nước thơm
sau khi cạo râu tỏa ra từ da anh ta. Anh ta là một nhân viên ngân hàng, hoặc
đại loại như thế, một nhân viên kế toán. Công việc gì đó liên quan tới những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.