CÔ GÁI TRONG GƯƠNG - Trang 52

“Có.”

“Nhưng ngài không đồng tình với anh ta?”

Ông không trả lời. Ông không muốn đánh giá khách hàng của mình. Ông

không bao giờ làm thế.

“Mọi người xứng đáng có cơ hội thứ hai.” Cô nói. “Tôi không kiếm tiền

từ việc giúp người ta nói dối.” Cô ngẩng lên.

Ông nhìn lại một cách nghi ngờ.

“Tạo ra những ký ức mới không phải là nói dối,” ông đáp có chút miễn

cưỡng. “Cuộc hẹn đó là một sự nhầm lẫn.” Ông đáp, nhẹ nhõm hơn.

“Được thôi.” Cô nhún vai.

Ông ngồi với Judith. Họ ăn bánh mì pho mát khi cô tiếp tục đọc những lá

thư. Ông quan sát cô nhưng cố không tỏ ra quá lộ liễu. Vẻ mặt của cô không
thay đổi. Ông không thể nói liệu là cô bị ấn tượng hay không với bất cứ lá
thư nào mắt cô lướt qua. Cô đặt chúng thành hai chồng riêng biệt. Ông cố lý
giải từng chồng một. Cô đã đọc xong một lá thư khác, cắn một miếng bánh
mì sau đó đặt lá thư sang chồng bên trái. Ông vẫn chưa hiểu được.

Không có bất cứ cuộc trò chuyện nào, nhưng cũng không có sự khó xử

nào. Cuộc trao đổi trước đó của họ về anh chàng Jack đã đủ dài hoặc đủ
nhiều. Ông nhận ra sau đó rằng ông khá thích sự đồng hành của cô, ông đã
trải qua bốn mươi năm đơn độc. Ông nhận ra rằng ông mong chờ cô đến mỗi
sáng, và trong vài giờ sau khi cô rời đi, ông cảm thấy... ừm, ông nhớ cô. Căn
nhà trống rỗng một lần nữa. Trơ khốc. Giờ ông cảm thấy mình đang chờ đợi,
luôn luôn có một cảm giác chờ đợi, chờ đợi ai đó đến, chờ đợi chuyện gì đó
xảy ra. Ông đã không cảm thấy điều đó trong một thời gian dài. Cảm giác đó
đã xảy ra với ông cách đây rất lâu. Ông ngừng nhai, đặt lát bánh mì xuống.

Cô không nhìn ông. “Sao vậy?” Cô xé mở một cái phong bì.

Ông không nói gì.

Cô trông có chút không thoải mái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.