CÔ GÁI TRONG GƯƠNG - Trang 53

“Tôi đang cố gắng phân biệt chồng nào là chồng thư cô không thể tin

tưởng được?”

Cô nhìn ông, biết ông đang đùa. Sau đó cô chọc một ngón tay lên chồng

thư bên trái. “Chồng này.”

Ông mỉm cười. Thực ra ông không cần phải biết nhưng điều này làm ông

cảm thấy khá hơn. Ông không định quấy rầy cô suốt. Ông nhìn đồng hồ bỏ
túi; ông luôn có một tiếng nghỉ giữa các cuộc hẹn. Ông chỉ gặp hai người
một ngày, thỉnh thoảng một người tùy thuộc vào ký ức. Ông quay trở lại với
cái máy.

* * *

“Đã hai mươi lăm năm kể từ khi ông ấy mất.” Bà Lacey nói với chiếc cổ

vươn dài như một con thiên nga, da căng lên và quấn chặt xung quanh
những bó cơ. Chuỗi hạt ngọc trai nép vào chỗ trũng trên cổ nghểnh lên. Bà
đang cố gắng trông mạnh mẽ nhưng ông có thể cảm nhận sự xúc động dữ
dội ẩn dưới vẻ cứng cỏi ấy.

“Tôi có thể nhớ vô vàn thứ về ông ấy, rất nhiều thứ chúng tôi đã làm cùng

nhau, rất nhiều điều ông ấy đã nói nhưng...” Và giờ sự cứng cỏi của bà sụp
đổ, vẻ bề ngoài cứng rắn vỡ vụn từng chút một. Ông vỗ về bà, người bà thả
lỏng ra, vai chùng xuống và bà đổ sụp hoàn toàn, sụt sịt.

“Mẹ ơi.” Con gái bà vươn tay ra và chạm vào cánh tay mẹ, ngạc nhiên và

có một chút bối rối bởi sự xúc động.

Ông không nói gì.

Cô con gái nhìn ông một cách không thoải mái, như thể ông có khả năng

làm bà ngừng khóc.

“Nhưng gương mặt ông ấy,” người mẹ tiếp tục, thực sự thổn thức, bật ra

lời cho dù mọi người có thích hay không. Bà nhắm nghiền mắt lại. “Gương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.