CÔ GÁI TRONG TRANG SÁCH - Trang 129

Cô ta ngẩng đầu lên rồi nhắm mắt lại, như thể muốn dâng tặng khuôn mặt
xinh xắn của mình cho làn gió nhẹ buổi sớm.

- Đây nữa, những gì ta cảm thấy khi cơn gió mơn man mặt mình...

- Phải.

Tôi bĩu môi đầy hoài nghi, nhưng tôi biết cô ta không hoàn toàn sai: tôi

không thể nắm bắt được sự tuyệt diệu của khoảnh khắc. Tôi không tài nào
chạm tới được. Tôi không biết cách đón lấy nó, nắm giữ nó vậy nên tôi
không thể chia sẻ nó với độc giả của mình.
- Hoặc như, cô ta vừa nói tiếp vừa mở mắt rồi chỉ tay về phía xa, cảnh
tượng đám mây hồng bông tơi phía sau quả đồi kia.
Cô ta đứng dậy và tiếp tục say sưa:
- Nếu là trong truyện, anh sẽ viết thế này: Billie ăn một quả xoài tráng
miệng, nhưng anh sẽ chẳng bao giờ dành thì giờ miêu tả mùi vị của quả
xoài ấy.

Cô ta nhẹ nhàng đặt vào miệng tôi một miếng của thứ quả mọng nước

ấy.
- Và giờ thì nó thế nào?
Bị chạm tự ái, tôi bất chấp tất cả bước vào cuộc chơi và cố thử miêu tả thứ
quả kia chính xác hết mức:

- Nó chín mọng và tươi nữa.

- Anh còn có thể làm tốt hơn thế.
- Thịt quả thật ngọt ngào, nó như tan ra trong miệng, rất ngon và thơm
nữa...

Tôi thấy cô ta mỉm cười. Tôi tiếp tục:

- ...vàng ruộm, đầy ắp ánh mặt trời.
- Đừng nói quá lên, như thế người ta sẽ bảo anh đang quảng cáo cho hoa
quả đầu mùa đấy!
- Chẳng thể nào mà làm cô hài lòng được!
Cô ta gập tấm khăn trải rồi quay lại xe.

- Anh đã hiểu nguyên tắc rồi đấy, cô ta nói với tôi. Giờ anh hãy gắng

nhớ lấy khi viết cuốn sách tiếp theo. Hãy cho tôi được sống trong một thế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.