CÔ GÁI TRONG TRANG SÁCH - Trang 180

- Ừm... và anh thường xuyên tắm với “em họ” của mình hả? vị bác sĩ đưa
mắt nhìn tôi mỉa mai hỏi.

Một tiếng rưỡi trước, khi đang chuẩn bị đánh một cú thật nhẹ nhàng,

ông phải vội vàng khoác áo blouse trắng ra ngoài bộ đồ chơi gôn để tới cấp
cứu cho Billie. Ông ngay lập tức nhận định tình hình nghiêm trọng và phải
chật vật lắm mới làm cho Billie tỉnh lại được, đưa cô ta tới trung tâm y tế và
tiến hành những bước điều trị đầu tiên.

Không đợi câu trả lời của tôi, chúng tôi theo ông tới phòng làm việc:

một căn phòng dài nhìn ra một bãi cỏ được chiếu sáng và mượt như sân
gôn, giữa bãi cỏ có cắm một lá cờ nhỏ. Khi tiến lại gần cửa sổ có thể nhìn
thấy một quả bóng gôn nằm cách lỗ bảy hoặc tám mét.
- Tôi sẽ không dối các vị, bác sĩ mời chúng tôi ngồi rồi bắt đầu nói. Tôi
hoàn toàn không biết cô bạn các anh bị đau ở đâu, cũng không hiểu cô ấy bị
chứng gì.
Ông cởi áo blouse ra, treo lên móc rồi ngồi đối diện với chúng tôi.
- Cô ấy sốt cao, cơ thể cứng đờ bất bình thường và cô ấy nôn hết mọi thứ
trong bụng. Cô ấy cũng bị đau đầu, khó thở và không đứng nổi, ông bác sĩ
tóm tắt tình hình.
- Vậy thì sao? tôi hỏi, nóng lòng muốn được nghe chẩn đoán.
Bác sĩ Philipson mở ngăn kéo trên cùng của bàn làm việc lấy ra một điếu xì
gà vẫn còn nằm trong vỏ bọc.
- Rõ ràng là cô ấy có triệu chứng thiếu máu, ông nói rõ hơn, nhưng điều
khiến tôi thực sự lo lắng là thứ chất đen đen cô ấy nôn ra không biết bao
nhiêu ấy.

- Trông nó giống như mực viết, đúng không bác sĩ?

- Có thể...
Vẻ ngẫm nghĩ, ông rút điếu thuốc ra khỏi vỏ bọc bằng nhôm rồi vuốt vuốt
bên ngoài như thể mong chờ phát hiện ra điều gì đó khi chà xát vào lá
thuốc.
- Tôi đã yêu cầu xét nghiệm máu, phân tích thứ chất đen ấy và mẫu tóc mà
theo như anh nói đã đột nhiên bạc trắng đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.