gia đình mà chúng ta đã tự chọn, cậu, Carole và tớ. Bởi vì tớ biết rằng thực
ra cô ấy cũng không khác chúng ta nhiều đâu: dưới lớp vỏ bọc bên ngoài,
cô ấy cũng là một người đa cảm, tốt bụng. Một cô gái khẩu xà tâm Phật, đã
bị cuộc đời vùi dập.
Cả hai chúng tôi cùng lặng đi một lần cuối. Khi đã ra đến ngưỡng cửa, cậu
ta đột nhiên quay lại phía tôi:
- Cuốn tiểu thuyết mới ấy, cậu sẽ viết được chứ? Tớ tưởng là cậu không còn
viết nổi dù chỉ một từ nữa.
Tôi phóng tầm mắt nhìn bầu trời qua khung cửa sổ: những đám mây lớn
màu xám chen nhau nơi đường chân trời khiến cho khung cảnh nơi này
giống như vùng thôn dã nước Anh.
- Tớ còn lựa chọn nào khác đâu? tôi vừa hỏi vừa gập cuốn sổ tay lại.
Chương 29 - Khi Bên Nhau
Buổi đêm khi thấy lạnh, tôi trở dậy đắp thêm cho nàng một tấm chăn.
Romain GARY
Sân bay Charles-de-Gaulle
Chủ nhật 12 tháng Chín
Người tài xế taxi tóm lấy túi xách của Billie rồi thẳng tay nhét vào cốp
xe, khi đi ngang qua tôi anh ta đập ngay vào túi đựng máy tính của tôi.
Trong khoang lái của chiếc Prius hybride, đài được bật to tới mức tôi phải
nhắc lại ba lần địa điểm cần đến với người tài xế.
Xe rời sảnh đến sân bay và nhanh chóng mắc kẹt trong đám tắc đường
trên đại lộ ngoại vi Paris.
- Chào mừng đến với nước Pháp, tôi vừa nói vừa nháy mắt với Billie.
Cô ấy nhún vai:
- Anh không thể phá hỏng niềm vui thích của em khi được ở đây đâu. Được
đến Paris là ước mơ của đời em!
Sau vài ki lô mét tắc đường, chiếc xe ra được đến cửa ô Maillot rồi vào
đại lộ Grande-Armée sau đó tiếp tục bon bon đến tận bùng binh ngã tư
Champs-Élysées. Giống như một đứa trẻ, Billie há hốc mồm khi lần lượt