CÔ GÁI TRONG TRANG SÁCH - Trang 257

Còn một chuyến bay cuối cùng vào lúc chín rưỡi tới Luân Đôn và từ đó có
chuyến bay lúc sáu giờ sáng tới Los Angeles.
- Cậu có chắc là...
- Chắc chắn. Tớ kể cho cậu rồi tớ đi. Sau đó, cậu phải đợi ít nhất một tuần
mới được gọi cho tớ hoặc tới nhà tớ ở. Như thế hoặc là không gì cả.
- Đồng ý, anh nhượng bộ. Hãy làm như cậu muốn.
Carole nhìn ra xung quanh. Ở chính giữa quảng trường, phía trên cột tháp,
những bức tượng khổng lồ của đài phun nước Bốn Dòng Sông đang nhìn cô
đầy nghiêm khắc và đe dọa.
- Lần đầu tiên ông ta làm thế, cô bắt đầu, đó là buổi tối sinh nhật tớ. Năm ấy
tớ mười một tuổi. o O o

Bretagne

Plogoff - Mũi Raz

- Anh sẽ không khiến em tin rằng anh biết nhóm lửa lò sưởi đấy chứ? Billie
đùa.
- Dĩ nhiên là có rồi! tôi mếch lòng đáp lại.
- Được lắm, vậy thì làm đi thưa ông, em sẽ nhìn anh với ánh mắt khâm
phục của người đàn bà chỉ biết phục tùng.
- Em đừng tưởng làm thế là có thể gây áp lực được với anh nhé...

Trước niềm hạnh phúc vô bờ của Billie, cơn bão nổi lên ở Finistère, làm

các cánh cửa sổ rung lên và khiến trời đổ mưa như trút nước lên cửa kính
nhà chúng tôi. Trong nhà lạnh cóng. Thông thường, trong tiếng Pháp, khi
người ta nói “vẻ quyến rũ chốn thôn quê” thì cũng đồng nghĩa với việc
“không có lò sưởi” và “hệ thống cách nhiệt hỏng”.
Tôi quẹt một que diêm và cố gắng mồi vào đám lá khô đã xếp dưới đống
củi. Đám lá bắt lửa rất nhanh rồi... tắt ngấm ngay.

- Không thuyết phục lắm, Billie nhận xét, cố giấu đi nụ cười.

Cuộn mình trong chiếc áo choàng tắm, đầu quấn khăn, cô ấy nhảy tới chỗ lò
sưởi.
- Anh làm ơn tìm cho em ít giấy báo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.