CÔ GÁI TRONG TRANG SÁCH - Trang 32

phỏng vấn độc quyền trên NBC...
- Milo!

- Sẽ có một làn sóng hâm mộ thực sự đấy, Tom! Chẳng nhà văn nào

muốn ra sách vào tuần sách của cậu được tung ra, kể cả Stephen King cũng
đã quyết định lùi ngày ra bản bỏ túi sang tháng Giêng để tránh bị cậu hớt
mất độc giả!

Để cậu ta ngừng lại, tôi đấm tay xuống mặt bàn.

- ĐỪNG CÓ HOANG TƯỞNG NỮA!
Ly tách rung lên còn các thực khách thì giật nảy mình, ném những cái nhìn
chê trách về phía chúng tôi.

- Sẽ chẳng có quyển sách sắp tới nào cả, Milo. Dù thế nào thì cũng

không thể có trước mấy năm nữa. Tớ chẳng thể làm nổi, cậu biết rõ điều ấy
mà. Tớ hoàn toàn trống rỗng, không viết nổi một dòng và nhất là tớ chẳng
còn ham muốn viết nữa.
- Nhưng ít nhất thì cũng phải thử chứ! Làm việc là phương thuốc tốt nhất.
Hơn nữa viết lách chính là cuộc sống của cậu cơ mà. Đó là giải pháp để cậu
thoát khỏi tình trạng đờ đẫn này!
- Cậu đừng tưởng tớ chưa thử bao giờ. Tớ đã thử ngồi lại vào máy hàng
mấy chục lần nhưng chỉ nhìn thấy máy tính thôi đã khiến tớ phát ngán rồi.
- Có lẽ cậu nên mua một cái máy tính mới hoặc là thử viết tay vào giấy vở
học sinh xem, giống như cậu vẫn làm ngày trước.

- Tớ có viết lên giấy da hay tấm sáp thì cũng chẳng thay đổi được gì.

Dường như Milo đã mất kiên nhẫn:

- Trước kia, cậu có thể làm việc ở bất cứ đâu! Tớ đã thấy cậu ngồi viết

tại hiên quán Starbucks, ở những chiếc ghế chẳng lấy gì làm thoải mái trên
máy bay, ngồi dựa lưng vào lưới sắt của sân bóng rổ, xung quanh là mấy gã
cứ luôn miệng hát rống lên. Tớ thậm chí còn thấy cậu gõ nguyên cả chương
sách vào điện thoại di động trong lúc chờ xe buýt dưới mưa.

- Thôi, tất cả những chuyện đó chấm dứt rồi.

- Hàng triệu người đang chờ đợi phần tiếp theo câu chuyện của cậu. Cậu nợ
độc giả điều đó!
- Đó chỉ là một cuốn sách, Milo, chẳng phải vắc xin chống AIDS đâu!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.