CÔ GÁI VÀ HOA CẨM CHƯỚNG. - Trang 145

Rồi không gian chợt lắng đọng nhè nhẹ, rồi với giọng nói vẫn nhỏ nhẹ

Katharine thì thầm: "Chúng ta cuối cùng cũng bán được nó - một trăm ngàn
đô-la."

"Đúng thế," bác Breuget hét lên với sự tưng bừng hớn hở đến điên cuồng.

"Và việc rút tiền bằng ngân phiếu được ngân hàng chấp nhận. Tôi đã bỏ vô
trương mục lúc mười một giờ rưỡi. Số tiền đó đã lập nên uy tín của chúng
ta rồi. Cô ở nguyên đó nha Cô Lorimer, tôi sẽ tới ngay và kể cho cô nghe tất
cả!"

Katharine đặt ống nghe lại trên máy. Một tiếng thở thổn thức như lấp kín

cả lồng ngực của nàng. Nàng như lắc lư ngã về phía ghế sofa. Rồi thình lình
đèn đuốc xoay vần và tắt phụt đi, và mọi thứ như chìm vào bóng tối. Đó là
lần đầu tiên trong đời mà Katharine ngã ra bất tỉnh nhân sự.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.