oOo
Hai tiếng sau họ đã đứng trên boong tàu chính của chiếc Pindaric, ngắm
nhìn New York lùi dần với những ô cửa vuông và chữ nhật ánh trang kim
trong nền trời. Đúng là một đêm của huyền diệu, êm đềm và lấp loáng ánh
đêm, lấp lánh phản chiếu trong nước nhấp nhô và tiếng máy khởi động nhè
nhẹ. Một vành trăng sánh lấp ló chiếu rọi vào họ và phản chiếu bóng họ lên
mặt nước nơi con tàu chở họ từ từ ra khơi. Họ đứng với nhau cạnh thành
tàu. Madden có nàng trong vòng tay thật chặt. Lời nói lúc này là vô nghĩa.
Bỗng thình lình họ nhận ra người chiêu đãi viên đang tiến về phía họ.
Madden xoay người lại.
"Có chuyện gì thế?" chàng hỏi.
Người đàn ông đáp lại: "Tôi được chỉ dẫn đem giao cái này tận tay ngài,
thưa ngài."
Madden giật phăng sợi dây và mở tung hộp ra. Rồi chàng trao lại cho
Katharine trong yên lặng.
Những nhánh hoa cẩm chướng trắng như chói ngời dưới ánh sáng trăng.
Và tấm thiệp chỉ đề đơn giản:
"Chúc hạnh phúc, cho hai người – Nancy."
Hết.