CÔ GÁI VÀ HOA CẨM CHƯỚNG. - Trang 50

"Tôi cũng thường hay nghĩ như vậy," Katharine đáp.

Chàng ngó nàng thật sắc, sửng sốt vì cái vẻ kỳ lạ của giọng nàng. Trong

một phút, chàng im lặng, rồi với giọng ít thân mật hơn bình thường chàng
nói:

"Tôi có để ý - không cưỡng được, tôi cho rằng - tất cả những cảnh vật

quanh đây có một ý nghĩa gì đối với cô. Tại sao cô không kể cho tôi nghe?"

"Không có gì để kể thật mà." Nàng cười gượng gạo. "Khi tôi khoảng

mười bảy hay mười tám, tôi làm chỗ gần đây. Tôi thường hay đến đây và
ngồi tại chỗ này, những lúc nghỉ giải lao. Anh thấy đó, chỉ là những uỷ mị
tình cảm nhảm nhí. Tại sao tôi lại trừng phạt anh với những điều đó được?"

"Bởi vì tôi muốn cô nói," chàng nằn nì. "Tôi quan tâm muốn biết cô bắt

đầu ra đời như thế nào. Tôi nghĩ là tôi hiểu cô. Tôi cũng có những giai đoạn
gian lao khi mới bước vào đời."

Nàng không thể hiểu nổi những yếu điểm của nàng, nàng có sự bằng lòng

ngầm như bị thúc đẩy bởi một người lạ gợi ý đến cảnh vật, hầu như là nàng
tự tái tạo lại cho riêng mình, cũng gần như là cho chàng, những hình ảnh đa
cảm của thời con gái. Phía trên, bầu trời ửng ánh ấm áp yên tịnh. Một buổi
trưa êm dịu kỳ lạ. Ngay dưới chân họ, những chú bồ câu mổ và bước đi
khệnh khạng. Âm thanh trầm bổng của thành thị vọng lại như tiếng sóng
nhào từ bãi biễn xa xa.

Thoạt đầu, những lời nói của nàng có vẻ ngập ngừng, nhưng với vẻ thông

cảm khi chàng lắng nghe làm chúng trở nên có hình hài và màu sắc. Nàng
bắt đầu là một thư ký đánh máy với các hãng Twiss và Wardrop. Tình hình
ở nhà thì túng quẫn, cái nghèo đói cứ chực chờ đâu đó dưới cái lớp mỏng bề
ngoài của vùng ngoại ô sang trọng, và cha nàng, người bao gồm những tính
hời hợt của một người môi giới nhà cửa không thành công và với tính sôi
nổi của một người thuyết giáo, đã tìm cho nàng chỗ làm này. Một người đàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.