CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ GÃ KHỜ BỊ TRÓI BUỘC - Trang 114

Tại sao cậu lại cho tôi thấy những cảm xúc mãnh liệt của cậu? Tại sao

cậu lại hướng sự thù hận về phía tôi?

Miu... cả Miu cũng thế.

Giống như Nojima yêu Sugiko say đắm, tôi cũng từng say mê Miu.

Tôi từng tin rằng Miu cũng thích tôi. Mỗi ngày của chúng tôi đều trôi qua
cùng với những nụ cười. Thế nhưng vào cái ngày năm tôi học lớp 9 đó, ở
trước mặt tôi, Miu đã nhảy xuống từ sân thượng của trường học.

... Konoha, cậu nhất định, sẽ không hiểu được đâu.

Những lời khó hiểu này là thứ duy nhất cậu ấy để lại cho tôi.

Kể từ mùa hè năm đó, thế giới của tôi đã sụp đổ.

Cho đến bây giờ tôi vẫn không hiểu được tại sao Miu lại làm vậy. Lý

do Miu nhảy xuống là vì tôi sao? Tôi đã làm gì Miu sao?

Trái tim tôi dường như đang bị Miu dùng những ngón tay mảnh khảnh

trắng muốt của cậu ấy bóp chặt, cảm thấy khó thở, tôi ôm lấy ngực. Tầm
nhìn của tôi mờ ảo như đang đứng dưới bầu trời cháy nắng, cổ họng tôi
khát khô, hô hấp của tôi trở nên dồn dập. Tôi tập tễnh bước chân về phía
giường rồi đổ ập xuống, sau đó, vừa hít ra thở vào theo quãng ngắn, tôi vừa
cố làm dịu cơ thể đang gào thét của mình.

Khi ý thức quay về, tôi nhận ra hai mắt của mình đã nhắm lại, đôi bờ

vai của tôi đang nhấp nhô cùng với những tiếng thở dốc. Mồ hôi túa ra
khiến đầu tóc và áo sơmi của tôi đều trở nên nhớp nháp.

Cho đến bây giờ, tôi vẫn không thể nào quên được Miu.

Tôi không chịu được nữa rồi. Tôi không thể chịu nổi việc tâm hồn

mình lại gắn kết sâu sắc một người, tin tưởng vào tương lai với người ấy,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.