CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ GÃ KHỜ BỊ TRÓI BUỘC - Trang 218

"Oomiya, xin chàng đừng tức giận. Em đã lấy hết can đảm của mình

để viết nên lá thư này."

Giọng cô nàng hai nghẹn ngào, đây là kĩ xảo diễn xuất sao?

Ánh mắt hướng lên, hai bàn tay chắp lại trước ngực, trông Kotobuki

bây giờ chẳng khác nào một cô gái ngây thơ đang dốc hết can đảm để
truyền đạt tình cảm của mình tới người mà cô ấy yêu thương, trong lòng tôi
bỗng nảy sinh một cảm giác rất lạ.

Chẳng hiểu sao, trái tim tôi bắt đâu đập nhanh.

Chẳng lẽ tôi đang có cảm xúc với Kotobuki sao?

Tôi biết điều đó là không thể nào, thế nhưng cảm giác ngọt ngào xen

lẫn chút bất an vẫn đang dâng lên trong lòng tôi.

"Em vẫn chờ đợi hồi âm của chàng, nhưng cho dù em đợi bao lâu thì

lá thư đó vẫn không tới. Em bắt đầu lo sợ. Cho dù chàng đang giận em đi
nữa thì xin chàng hãy rủ lòng thương mà hồi âm cho em."

Không chỉ giọng nói của Kotobuki đang nghẹn ngào, mà ngay cả

những ngón tay đang đan vào nhau, bờ môi, khóe mắt và hàng mi của cô
nàng đều khẽ run rẩy.

"Em là của chàng. Chỉ thuộc về chàng mà thôi."

Kotobuki nhìn chăm chú về phía tôi với ánh mắt si mê. 

"Cuộc đời của em, danh dự của em, hạnh phúc của em, vinh quang của

em, tất cả, tất cả đều thuộc về chàng, chúng chỉ thuộc về một mình chàng."

Âm thanh của Kotobuki càng lúc càng nghẹn ngào và mang theo một

khát khao cháy bỏng, khóe mắt của cô nàng bắt đầu rưng rưng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.