CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ GÃ KHỜ BỊ TRÓI BUỘC - Trang 271

Những lời đó được cậu ấy khẽ nói ra bằng giọng trầm thấp nhưng

cũng rất rõ ràng.

Đó là lời giã từ của Akutagawa đối với quá khứ.

Tôi và Sarashina đều hiểu được điều đó.

Sarashina không còn run rẩy nữa. Nước mắt vẫn lăn dài trên hai gò

má, nhưng bạn ấy đã ngẩng đầu lên và nhìn về phía sân khấu với ánh mắt
như đang cầu nguyện.

Akutagawa thẳng lưng và duỗi tay phải về phía chị Tooko, sau đó cậu

ấy cao giọng nói, ánh mắt cậu ấy ngập tràn nhiệt tình cháy bỏng.

"Hỡi thiên sứ mà ta yêu, nàng hãy cùng Takeko đến Paris. Hãy mang

theo toàn bộ những tấm hình từ thuở nhỏ của nàng. Cho dù mất đi toàn bộ
thế giới, ta cũng không muốn đánh mất nàng. Tuy nhiên, nếu có thể có
được cả nàng và thế giới, ta sẽ vui vẻ hô to vạn tuế!"

Bờ môi chị Tooko cũng tách ra thành một nụ cười rạng rỡ như đóa

hàm tiếu khoe sắc.

Rồi chị ấy lao về phía Akutagawa, mái tóc đen dài của chị ấy tung bay

như cánh chim.

Ánh đèn sân khấu đuổi theo chị Tooko.

Và rồi, ngọn đèn đang chiếu vào Akutagawa chồng lên nhau và hòa

làm một với ngọn đèn của chị Tooko, chị Tooko dang rộng hai tay với vẻ
mặt hạnh phúc tột độ, sau đó nhào vào lồng ngực của Akutagawa và ôm
chầm lấy cậu ấy.

"Cảm ơn! Cảm ơn chàng! Oomiya! Cảm ơn chàng!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.