CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ NGƯỜI HÀNH HƯƠNG THAN KHÓC - Trang 148

Nhung Campanella chính là hình mẫu lý tưởng của Giovanni.

Làm sao Giovanni có thể vứt bỏ Campanella, nghi ngờ Campanella

chứ?

Mọi người đều bảo nhau tôi là đồ nói dối.

Hất tôi ra khỏi vòng tròn của bọn họ, nhìn tôi với ánh mắt lạnh lùng,

thì thầm với nhau những lời dơ bẩn dành cho tôi rồi phá lên cười xấu xa.

Cậu ta là đồ nói dối đấy. Đừng tin những gì phát ra từ miệng cậu ta.

Nhưng chính tôi mới là người không muốn nói một lời nào với bọn họ.

Tôi có thể làm được những điều mà họ không thể, có thể nhìn thấy

những gì mà họ không thể thấy. Nghe được những thứ họ không thể nghe.

Tại sao không một ai nhận ra bầu trời, đám mây, cầu vồng, cái cây,

ngọn cỏ và cả trường học đều đang kể những câu chuyện chứ? Tại sao
không một ai hiểu được việc cục tẩy, kẹp giấy, cái xô, cây chổi đều đang hi
vọng có ai đó sẽ kể ra câu chuyện của chúng chứ?

Thế giới của tôi luôn tràn ngập những câu chuyện tươi mới, tôi chính

là nữ hoàng của vương quốc này.

Cho nên tôi không muốn đi vào thế giới nhỏ hẹp nhàm chán của bọn

họ, cho dù chỉ có một mình tôi thì cũng chẳng sao cả!

Thế nhưng, ngày hôm đó, cậu bước vào thế giới của tôi.

Mang theo nụ cười ngây thơ không chút cảnh giác, cậu dựa sát vào tôi,

bảo tôi kể cho cậu nghe những câu chuyện. Những câu chuyện chỉ có tôi
nhìn thấy, những câu chuyện chỉ thuộc về một mình tôi, giờ đây cũng trở
thành vật sở hữu chung với cậu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.