CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ NGƯỜI HÀNH HƯƠNG THAN KHÓC - Trang 151

- Chính Asakura nói cho tôi biết! Cậu ta nói ông đã bảo vệ cậu ta và

đuổi Kotobuki đi. Rằng Kotobuki đã vừa khóc vừa bỏ ra ngoài! Làm sao
ông có thể nói ra cái câu: "Miu sẽ không nói dối tôi, tôi tin tưởng Miu"
chứ! Tại sao ông lại có thể ngu xuẩn đến vậy chứ hả?! Ông có biết Asakura
đã cười không?!

Như thể vừa có một mũi tên đầy gai nhọn đâm thủng ngực tôi, xé rách

một mảng lớn da thịt.

Asakura đã phá lên cười!

Bên trong những lời này tràn ngập sự phẫn nộ và chỉ trích.

Ở một nơi không có sự hiện diện của tôi, Miu đã phá lên cười!

Akutagawa đã nói rất rõ ràng như vậy.

Miu đang lừa gạt tôi. Cậu ấy đang cười nhạo sau lưng tôi...

Nhưng nếu vậy thì tôi phải làm gì chứ?!

Lúc đó, trong tình huống đó, tôi có thể làm được gì khác chứ! Chẳng

lẽ tôi nên bảo vệ Kotobuki và trách cứ Miu sao? Tôi nên hét vào mặt Miu
rằng cậu là đồ nói dối sao? Tôi nên im lặng nhìn Miu nhảy ra khỏi cửa sổ
sao?!

Hình ảnh Kotobuki im lặng nước mắt lăn dài cùng nụ cười thỏa mãn

của Miu lần lượt hiện lên trong đầu tôi, quấy tung tâm trí tôi, hơi thở của
tôi như ngừng lại.

Tôi cũng đâu muốn khiến Kotobuki bị tổn thương như vậy! Đâu muốn

làm cậu ấy khóc! Nhưng tôi lại không thể cùng lúc đưa ra cả hai cánh tay
được! Nếu như tôi nắm lấy tay Kotobuki và ngăn cậu ấy lại, có ai đảm bảo
Miu sẽ không nhảy xuống như hai năm về trước chứ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.