CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ NGƯỜI HÀNH HƯƠNG THAN KHÓC - Trang 239

- Nhưng... Cho dù mình sáng tạo ra những câu chuyện xinh đẹp đến

đâu thì tất cả chúng cũng đều là giả dối. Bởi vì bản thân người kể ra chúng
là một sinh vật bẩn thỉu xấu xí! Mình không trong sáng như Konoha! Mình
căm hận cậu, chỉ cần nhìn thấy Konoha cũng đã khiến mình cảm thấy khó
chịu, ngực mình như muốn nổ tung, mình lại muốn cướp đi mọi thứ của
Konoha, lại muốn làm tổn thương, hủy hoại Konoha, khiến Konoha khóc...
Mình đã nghĩ như vậy và mình cũng đã làm rất nhiều chuyện quá đáng với
cậu!

Thế nhưng Konoha lại chẳng hề nhận ra, cậu vẫn dành cho mình

những nụ cười thật thuần khiết, tin tưởng mọi điều mình nói với cậu, vẫn
tiếp tục đi theo sau mình, làm theo mọi điều mình nói!

Tiếng gào thét như xé rách gan ruột vang vọng trong cơn bão tuyết.

- Tại sao? Tại sao vậy? Tại sao cậu lại không nhận ra những việc quá

đáng mình làm với cậu? Tại sao cậu lại ngu xuẩn, khờ dại đến vậy? Tại sao
bị mình ghét như vậy, căm hận như vậy mà chỉ cần mình cất tiếng gọi cậu
là cậu lại vui vẻ như vậy? Tại sao cậu lại chạy tới bên mình vẫy đuôi như
một con chó như vậy?! Tại sao cậu lại nhìn mình với ánh mắt tin tưởng
đó?!

Cứ khi nào ở bên Konoha, mình lại một lần nữa nhận ra nội tâm mình

thật dơ bẩn, chỉ cần Konoha nói chuyện với ai đó không phải mình, toàn
thân mình lại ngứa ngáy, đầu nóng rực, mình lại thầm nguyền rủa trong đầu
cho kẻ đó đi chết đi! Konoha chỉ cần liếc nhìn một cô gái khác là mình lại
muốn dùng lửa đốt cháy khuôn mặt đó! Đều là lỗi của Konoha nên mình
mới trở nên dơ bẩn như vậy! Vậy mà tại sao Konoha vẫn thuần khiết, vẫn
không hề có chút tì vết nào?!

Tuyết quật vào mặt tôi. Cơ thể tôi đông cứng vì cơn lạnh thấu xương,

ngay cả cảm giác lạnh cũng dần tê liệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.