CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ NHÀ VĂN HƯỚNG VỀ CHÚA TRỜI PHẦN 1 - Trang 200

Sau khi thay đồng phục, tôi cố gắng nhét mớ thịt xông khói, trứng

luộc, sa lát và bánh mì nướng do mẹ chuẩn bị vào miệng.

Trước kia cũng từng xảy ra chuyện tương tự.

Vào buổi sáng của lễ hội văn hóa.

Khi tôi cảm thấy sợ hãi, bị tổn thương vì cơn đau tái hiện khi chứng

kiến nỗi đau của Akutagawa và muốn trốn chạy thì chị Tooko bỗng xuất
hiện trên con đường vừa tạnh mưa tràn ngập ánh nắng mai trong suốt, tay
cầm tuyển tập thơ của Robert Browning. Rồi chị ấy nở nụ cười với tôi.

... Chào em, Konoha.

Tôi mặc áo khoác và rời khỏi nhà sớm hơn mọi khi.

Bầu trời bên ngoài nặng trịch như chì, không khí lạnh buốt như muốn

làm đông cứng bàn tay của tôi.

Cho dù tôi đã rời khỏi khu dân cư và bước đi trên con đường với

những hàng cây thì hình bóng của cô gái văn chương đang đọc sách vẫn
không hiện ra.

Chị Tooko không có ở đây.

Ngực tôi như nứt ra vì sự thật đó.

Nhưng tôi phải tươi tỉnh lên, bởi vì sắp tới cửa hàng tạp hóa nơi tôi

hẹn gặp Kotobuki rồi.

Khi tôi nắm chặt tay, cố ép khóe miệng nhếch lên và rẽ qua khúc cua...

- Chào em, Konoha.

Chị Tooko đang đứng ở đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.