CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ NHÀ VĂN HƯỚNG VỀ CHÚA TRỜI PHẦN 1 - Trang 232

Khi đó, thỉnh thoảng chị Tooko lại tỏ thái độ lạnh nhạt, có lúc lại đột

nhiên không dám nhìn vào mắt tôi, mặt đỏ bừng lên nói ra những câu trẻ
con đại loại như:

"Em đứng yên đấy, cấm cử động. Không được tới gần chị!"

"Em làm sai chuyện gì à?"

"Không biết! Tóm lại là cấm em tới gần chị..."

Không hề đưa ra một lời giải thích cụ thể, chị ấy kéo ghế ra xa tôi như

đang cảnh giác, nhưng tất nhiên, bởi vì phòng sinh hoạt của câu lạc bộ bé
như cái lỗ mũi nên cho dù có dời ra xa thì cũng chẳng xa được là mấy.

"Vậy thì để em đi ra ngoài là được chứ gì."

"N-Như vậy cũng không được!"

"Vậy chứ chị bảo giờ em phải làm gì?"

"Là lỗi của Konoha hết."

"Ô hay, lỗi gì mới được chứ."

"Không được lại đây!"

Cuối cùng, với vẻ mặt như chực khóc, chị ấy xoay lưng lại trên ghế rồi

ngồi ôm đầu gối ủ rũ.

Khi đó rốt cuộc đã có chuyện gì vậy?

Thời gian đó, tôi cũng đã qua thời kì chống đối chị Tooko, nên cho dù

không có chị ấy tới đón thì tôi cũng tự tới câu lạc bộ Văn học.

Việc nhìn chị Tooko vừa đọc sách vừa thao thao bất tuyệt đủ thứ

chuyện đã hoàn toàn trở thành một thói quen sau giờ học của tôi, tôi cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.