CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ NHÀ VĂN HƯỚNG VỀ CHÚA TRỜI PHẦN 1 - Trang 243

Khi thử lật ra, tôi thấy dấu vết của việc nó đã được đọc rất nhiều lần,

số trang cũng đã bị xé chỉ còn lại khoảng một phần ba.

- Chị Tooko, bữa tối chị ăn cái này nhé?

Khi tôi định xé ra một mẩu sách, chị Tooko vội kêu lên yếu ớt.

- Không được!

- Cuốn sách đó không được...

Trái tim tôi đập mạnh một cú khi thấy chị ấy thều thào với hai mắt

đẫm lệ.

- Tại sao?

- Sẽ ăn... hết mất... Chỉ còn lại duy nhất Alt Heidelberg thôi... Thế nên

không được ăn...

Giọng chị ấy khàn khàn yếu ớt.

Rồi chị Tooko run rẩy đứng dậy và cướp quyển sách khỏi tay tôi rồi

ôm chặt nó trước ngực. Có lẽ vì hoạt động quá mạnh, chị ấy lại bị choáng
và gục xuống.

Tôi vội đỡ lấy chị Tooko và để chị ấy nằm xuống nệm.

Chị Tooko cuộn người lại trong khi vẫn níu chặt lấy cuốn Alt

Heidelberg.

- ...

Hành động trẻ con này khiến tim tôi đau nhói.

- Vậy chị muốn ăn cuốn nào? Hay là để em làm thức ăn bình thường

cho chị nhé? Em có thể nấu cháo được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.