CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ NHÀ VĂN HƯỚNG VỀ CHÚA TRỜI PHẦN 1 - Trang 278

Cậu ấy vẫn đứng ở đây chờ tôi sao?!

Đúng lúc này, Kotobuki nhận ra tôi, nét mặt cậu ấy giãn ra như chực

khóc.

- Tốt quá... cuối cùng cũng gặp được Inoue rồi.

Giọng nói khẽ run vì lạnh.

Hai mắt rưng rưng, Kotobuki cố gắng nói ra thành lời bằng âm thanh

đứt quãng.

- Tại vì... Inoue hôm qua đột nhiên... về sớm... hôm nay, cũng nghỉ

học... cho nên tôi rất lo... thế nên... tôi tự ý chạy tới đây... xin lỗi cậu... Mặc
dù... Akutagawa nói... bây giờ Inoue cũng rất đau đớn, rằng tôi hãy chờ...
cho đến khi cậu có câu trả lời... nhưng cứ nghĩ tới việc... Inoue đang khổ
sở... tôi lại... không nhịn được... xin lỗi... xin lỗi.

Đột nhiên cậu ấy mở to hai mắt.

- Inoue... sao cậu lại khóc?

Chỉ khi nghe những lời đó, tôi mới nhận ra là mình đang khóc.

Mũi tôi cay xè, cổ họng đau nhức, bờ mi run rẩy, nước mắt lăn dài trên

má.

- Inoue, cậu sao vậy?! Đã xảy ra chuyện gì vậy?!

Kotobuki chạy tới bên cạnh tôi, mặc dù bản thân cũng sắp khóc tới

nơi, nhưng cậu ấy vẫn cố dùng bàn tay lạnh buốt của mình lau nước mắt
cho tôi.

Những đầu ngón tay chạm vào má tôi thật lạnh. Cậu ấy đã đứng chờ

tôi đến mức những đầu ngón tay lạnh cóng thế này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.