CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ NHÀ VĂN HƯỚNG VỀ CHÚA TRỜI PHẦN 1 - Trang 78

Tôi ghé mắt qua cái lỗ trên cửa và thấy một bím tóc đen dài.

- !

Trái tim tôi suýt ngừng đập vì kinh ngạc, tôi vội vàng tháo xích và mở

cửa ra.

Khí lạnh bên ngoài ùa vào xuyên thấu làn da, đâm thẳng vào xương

cốt, làm tôi run bắn lên.

Đứng trong màn đêm băng giá là chị Tooko với khuôn mặt tái xanh

như người bệnh, hai bả vai chị ấy nhấp nhô thở ra từng hơi thở màu trắng.

Chị ấy trước giờ vẫn kiên quyết khi ra ngoài là phải mặc đồng phục,

nhưng bây giờ dưới lớp áo khoác ngắn lại là áo len và váy dài.

Chỉ riêng điều đó thôi cũng đã thật kì lạ rồi, nhưng không chỉ vậy, một

bên bím tóc của chị ấy còn bị xõa tung ra, bờ môi tím ngắt đang không
ngừng run rẩy. Hai hàng lông mày của chị ấy nhíu chặt, ánh lên trong đôi
mắt đen tuyền đang nhìn tôi là sự tuyệt vọng và nỗi đau khắc sâu.

Đây là lần đầu tiên tôi thấy chị Tooko như vậy!

- Chị làm sao vậy?

Khuôn mặt chị Tooko nhăn lại như chực khóc. Rồi chị ấy duỗi hai tay

ra và túm lấy ngực áo tôi.

Khi những ngón tay trắng muốt chạm vào cổ họng, làn da tôi như tiếp

xúc với một cột băng, khiến da gà nổi hết cả lên.

- ...Tại sao?

Sau khi hỏi bằng giọng nói khàn khàn như thể phát ra từ một cây sáo

bị hỏng, chị Tooko bật ra tiếng ho khù khụ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.