CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ NHÀ VĂN HƯỚNG VỀ CHÚA TRỜI PHẦN 1 - Trang 84

khổ sở như đang chịu đựng điều gì đó.

Hai mắt tôi tối sầm lại khi hiểu ra đó là sự khẳng định của những nghi

vấn vừa rồi.

- Em sẽ... không bao giờ, viết tiểu thuyết nữa.

Khoảnh khắc đó, trong đôi mắt của chị Tooko... trên khuôn mặt của

chị ấy hiển hiện nỗi tuyệt vọng... nỗi đau khôn nguôi... cùng tiếng gào thét
không thành lời... Còn tôi, tôi cúi xuống nhìn chị ấy mà lòng như bị xé vụn.

Tất cả đều bị bóng tối bao phủ, nỗi sợ hãi, cơn đau, sự buồn thảm ầm

ầm kéo tới.

Giọng tôi khàn đặc, chẳng thể thốt ra lời cầu khẩn hay trách mắng nào

nữa.

Tôi sẽ không bao giờ viết tiểu thuyết nữa. Tuyệt đối, không bao giờ...

Tiểu thuyết cướp đi của tôi mọi thứ. Tôi không muốn mất thêm điều gì

nữa. Có gì sai khi tôi muốn tiếp tục sống với tư cách là Inoue Konoha chứ!

Với vẻ mặt kiệt sức, chị Tooko thả bàn tay đang nắm lấy tay tôi ra.

Trong màn đêm với những cơn gió lạnh buốt đang gào thét, bằng

giọng nói đứt quãng và ánh mắt hư ảo, chị ấy thì thầm những từ ngữ như
thể là lời cầu khẩn cuối cùng của một con chiên không chịu từ bỏ đức tin
với Chúa trời tàn nhẫn.

- ...Cho dù vậy... cho dù vậy... em vẫn phải viết.

Bím tóc xõa tung rủ xuống bờ vai chị ấy. Rồi chị Tooko chậm rãi xoay

người cúi đầu đẩy cổng bước ra ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.