CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ NHÀ VĂN HƯỚNG VỀ CHÚA TRỜI PHẦN 2 - Trang 15

Khi nhìn khuôn mặt đó, tôi bỗng cảm thấy nhẹ nhõm như vừa trút

được một gánh nặng trên vai.

Thật tốt quá.

Thật tốt vì Kotobuki đã tới.

Cho dù mới vừa nãy vẫn còn lo lắng không thôi, nhưng chỉ cần bước

đi bên cạnh Kotobuki, tôi lại cảm thấy thoải mái, yên tâm hơn.

Cứ như vậy, chúng tôi cùng nhau tới trường.

Dũng khí mà Kotobuki trao cho tôi vẫn còn đó, giúp tôi đứng vững.

Tôi không cho rằng những lời của Ryuuto chi là uy hiếp.

Bây giờ, khi nhớ lại ánh mắt điên cuồng và giọng nói của nó khi đó,

cơ thể tôi lại run lên vì sợ hãi. Nỗi bất an như một lưỡi dao xẹt qua ngực
tôi.

Tôi phải bảo vệ Kotobuki.

- Akutagawa, tôi có việc muốn nhờ ông.

Tôi nói cho cậu ấy biết việc Ryuuto có thể đang âm mưu chuyện gì đó.

Khuôn mặt của Akutagawa ngay lập tức trở nên nghiêm nghị.

- Trước khi nói rõ mọi chuyện với Ryuuto tôi sẽ cố gắng ở bên

Kotobuki, nhưng tôi hi vọng ông cũng để mắt tới cậu ấy một chút.

- Tôi hiểu rồi.

- Cảm ơn ông. Xin lỗi vì cứ nhờ ông mấy chuyện này suốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.