CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ NHÀ VĂN HƯỚNG VỀ CHÚA TRỜI PHẦN 2 - Trang 163

Cho dù đã sớm nhận ra điều đó, nhưng nỗi bi ai vẫn như đâm vào

ngực tôi.

Những ngày mà tôi trải qua cùng chị Tooko lần lượt hiện lên trong

đầu.

Dưới tán cây mộc liên, cô gái ưỡn ngực cười nói: "Như em chứng

kiến, chị là một 'cô gái văn chương'."... Trong lúc tôi còn đang kinh ngạc,
cô gái lôi tôi tới câu lạc bộ Văn học và bắt tôi viết điểm tâm cho cô ấy... rồi
cô ấy sẽ xé ra từng mẩu giấy nhỏ và bỏ nó vào trong miệng nhai một cách
hạnh phúc, cô gái ấy chính là chị Tooko. Mỗi ngày, khi tôi ngồi viết, bên tai
tôi lại vang lên tiếng bút chì sột soạt trên trang giấy, tiếng nhai giấy và
giọng kể chuyện của chị Tooko.

Tại sao cứ khi nào hai chúng tôi ở cạnh nhau, chị Tooko lại trông thật

vui vẻ đến vậy, lại cười hạnh phúc đến vậy chứ.

Sau khi rời khỏi câu lạc bộ vì phải chuẩn bị cho kì thi, chị ấy vẫn yêu

cầu tôi viết điểm tâm bỏ vào hòm thư trong trường cho chị ấy.

"Ngon quá!"

Rồi chị ấy sẽ viết cảm tưởng vào thư và gửi lại cho tôi.

Cho dù không giỏi Toán, đi thi thử chỉ được hạng E, nhưng chỉ cần tôi

gặp rắc rối, nhất định chị Tooko sẽ tới giúp đỡ tôi.

Mùi gỗ từ mặt bàn xộc vào mũi tôi, nhưng tôi vẫn cứ khóc, nước mắt

trào ra.

Trong đầu tôi hiện lên khuôn mặt của chị Tooko.

Ryuuto nói rằng có một số việc tôi không nên biết thì tốt hơn. Tôi

không biết rốt cuộc nó đang nói về điều gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.