CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ NHÀ VĂN HƯỚNG VỀ CHÚA TRỜI PHẦN 2 - Trang 164

Nhưng cho dù tôi biết đi nữa, thì khi đã không còn chị Tooko ở bên,

tôi cũng chỉ là một kẻ vô dụng chẳng thể làm được gì.

Cho dù tôi vẫn hi vọng mình có thể trở thành một người có thể đối

diện với sự thật, nhưng tôi lại bị sự yếu đuối của mình đánh bại, lại chỉ biết
gục xuống khóc nức nở.

Cho dù vào cái ngày ở cung thiên văn đó, tôi đã từng tin rằng mình sẽ

có thể bước về phía tương lai.

Tâm trí tôi quay lại đêm Giáng sinh, dưới gốc cây thông Noel trong

nhà xưởng bị bỏ hoang, tôi nắm chặt tay chị Tooko và khóc nức nở. Cái
đêm đó, khi tôi vừa cảm nhận sự ấm áp từ bàn tay của chị Tooko, vừa nghĩ
về bóng ma đã rời xa trong cô độc, cầu nguyện cho cậu ấy, Kotobuki và
Miu được hạnh phúc...

Khi ấy, tôi cũng nhận ra rằng sự thật chẳng phải điều gì đẹp đẽ.

Thầy giáo âm nhạc từng nói với tôi rằng không điều gì tốt hơn cuộc

sống bình thường, nhưng chính người ấy lại tìm kiếm tài năng hơn bất kì ai,
đố kị đến phát điên để rồi phạm vào tội ác giết chính người mình yêu
thương.

Sự thật sẽ khiến con người bị tổn thương.

Sự cứu rỗi không hề tồn tại.

Ngay cả thiếu niên sở hữu giọng hát của thiên thần, người từng đắm

mình trong ánh sáng rực rỡ, cũng đã bị ô uế, trở thành bóng ma ẩn núp
trong bóng tối của đêm đen.

Bây giờ cậu ấy đang làm gì...

"Cậu cho rằng Inoue MIU sẽ ra tác phẩm thứ hai sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.