CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ THIÊN THẦN SA NGÃ - Trang 77

Tôi đang ra vẻ dịu dàng để đùa bỡn tình cảm của Kotobuki?

Những lời đó tựa như một con quái vật toàn thân đen kịt đang cuồng

nộ lao tới cắn xé tôi, khiến toàn thân tôi tung tóe máu tươi.

Đầu tôi như bị nướng trong lửa, cổ họng như có thứ gì đó muốn trào

ra. Tuy nhiên, tôi lại không thể biến sự hỗn loạn đó thành ngôn từ, tôi phải
làm sao để chống lại ác ý của cậu ta? Tôi nên nổi giận sao, nên bỏ chạy sao,
hay là nên cười mặc kệ? Tôi hoàn toàn không biết mình phải làm gì.

Dưới ánh mắt sắc nhọn của cậu ta toàn thân tôi cứng đờ, đúng lúc này,

bên tai tôi vang lên một giọng nói âm trầm.

- Đừng bao giờ tới gần Mariya nữa.

Đợi đến khi bóng dáng của cậu ta biến mất khỏi tầm nhìn, cơ thể tôi

mới lại có thể cử động, mổ hôi bắt đầu túa ra như tắm.

Chuyện vừa rồi là sao? Cậu ta rốt cục là ai!?

Còn nữa, tại sao cậu ta lại bảo tôi đừng tới gần thầy Mariya!

Tôi muốn quay lại phòng dụng cụ âm nhạc để hỏi thầy Mariya về

chuyện này. Nhưng tôi lại sợ phải chăng cậu ta vẫn còn đang trốn ở gần đây
và trừng mắt nhìn tôi bằng cặp mắt u ám đó.

Không biết phải làm sao, tôi đành đi về phía thư viện.

Kotobuki đang bận rộn đằng sau quầy trực.

- Xin lỗi. Hôm nay cô bé thủ thư còn lại xin nghỉ. Cậu đợi tôi thêm lát

nữa nhé.

- ...Ừ, vậy tôi đến góc tự đọc ngồi một chút đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.