CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 104

xong, Dương Dật nhìn sắc mặt như bị táo bón của La Tiểu Lâu mà cười ha
hả.

Như thường lệ, La Tiểu Lâu lại mua thức ăn trong gà mên, thức ăn nhân

tạo, trông như cháo trắng.

Nhìn đến chiếc gà mên này, La Tiểu Lâu nhịn không được mà nghĩ đến

thức ăn trong bát cơm của mình lúc sáng. Có lẽ, tên hỗn đản Nguyên Tích
nào đó cũng không đến mức đáng giận hết thuốc chữa.

Mang theo tâm tình thoải mái và vui vẻ, sau buổi trưa La Tiểu Lâu làm

việc vô cùng tốt, tất cả các linh kiện đều được hoàn thành trong khoảng
thời gian xấp xỉ mười phút.

Đến hết giờ, La Tiểu Lâu đẩy xe ra khỏi phòng làm việc.

Dương Dật nhìn La Tiểu Lâu sửng sốt, La Tiểu Lâu cơ hồ mỗi ngày đều

tăng ca. Ông mở xe đẩy của La Tiểu Lâu ra nhìn thoáng qua thì ngay lập
tức cả kinh, ba mươi lăm cái, ba tổ rưỡi, so với ngày hôm qua, thời gian
ngắn hơn nhưng số lượng lại nhiều hơn! Trong mắt Dương Dật không chỉ
có kinh hỉ, mà còn có kiên định, bất luận thế nào, ông cũng phải tranh thủ
lúc La Tiểu Lâu còn ở đây mà bắt lấy vị khách hàng lớn kia mới được.

La Tiểu Lâu mĩ mãn nhìn tài khoản, lại có thêm một ngàn hai trăm đồng

liên bang, cũng như hôm qua, vì không làm hỏng bất cứ linh kiện nào,
Dương Dật cho cậu them một tram mươi đồng.

La Tiểu Lâu mang theo tâm tình thoải mái về nhà. Khi về đến nơi, vừa

mở cửa vào nhà, lập tức bị mấy cái thùng khổng lồ trong phòng khách làm
cho hoảng sợ.

Sau đó cậu thấy Nguyên Tích đang ngồi gác chân trên sô pha xem TV,

trong tay cầm điều khiển từ xa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.