CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 162

Đến cửa, La Tiểu Lâu quẹt máy liên lạc của mình lên cửa một chút, mười

giây sau, cửa tự động mở ra.

Phòng hội trưởng rộng rãi sang sủa, xung quanh là những ngăn tủ chứa

đựng tư liệu, cạnh cửa thì có màu xanh tươi của cây cảnh, đồ vật rất nhiều
nhưng cũng rất có trật tự. La Tiểu Lâu vừa bước vào phòng, cơ hồ liền nhìn
thấy La Thiếu Quân đang nằm trên sô pha.

Trước sô pha còn có một người nữa, một cô gái mặc váy trắng từ bên

cạnh La Thiếu Quân đứng lên, ra hiệu La Tiểu Lâu im lặng, sau đó nhẹ
nhàng đi tới, nhỏ giọng nói: “La hội trưởng nói cậu sẽ đến tìm anh ấy, cậu
đợi một chút đi, anh ấy đã bận bịu thật lâu, khó khăn lắm mới có thể nghỉ
ngơi một chút.”

La Tiểu Lâu không dám lộn xộng, chỉ có thể ngồi chờ trên một chiếc ghế

cách xa bọn họ.

Cô gái kia cười cười, đưa cho La Tiểu Lâu một cốc nước, ánh mặt đưa

tình kín đáo lại lập tức quay trở về trên người La Thiếu Quân.

La Tiểu Lâu nói cảm ơn, để giết thời gian, La Tiểu Lâu bắt đầu suy nghĩ

về tiết học căn bản lúc chiều, nói thật, có vài chỗ cậu nghe không hiểu. Có
lẽ đến lúc cậu tự học xonh chương trình trung học, sẽ không cần phải chật
vật như vậy nữa.

Không biết qua bao lâu, ánh sang trước mắt La Tiểu Lâu bỗng nhiên biến

mất, cậu phản ứng chậm chạp mà ngẩng đầu, phát hiện La Thiếu Quân đã
mỉm cười đứng trước mặt mình.

Trong tay La Tiểu Lâu lúc này chính là một cốc nước, lập tức bị sắc,

nước văng ra không ít, chật vật đứng dậy: “La hội trưởng.”

La Thiếu Quân nhướng mày, cầm khăn tự tay lau đồng phục cho cậu,

miệng nói: “Cậu đã đến, đáng ra nên đánh thức tôi dậy từ sớm mới phải.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.