CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 1946

La Tiểu Lâu cũng chẳng dám cãi lại, ngoan ngoãn biến trở về hình người,
nhanh chóng mặc quần áo vào.

Nguyên Tích đứng canh ở cửa động, tả khan hữu khán (nhìn trái nhìn

phải), thỉnh thoảng lại ngắm nhìn La Tiểu Lâu.

“Ta bị trói mà, ngươi cũng đừng có trách ta…” La Tiểu Lâu đổi xong

quần áo, ngẩng đầu lên nói. Chưa nói xong, Nguyên Tích đã nhanh bước
tới, dùng sức ôm lấy hắn, sau đó hưng tợn nói “Câm miệng!”

La Tiểu Lâu loan loan khóe miệng, cũng ôm lại Nguyên Tích.

125 dựng đuôi nhảy xuống đất, nhìn hai cái con người đang cuống quýt

ôm hôn thắm thiết kia một cái, thức thời mà chạy sâu vào trong động.

Nguyên Tích vừa mới chuẩn bị bắt La Tiểu Lâu kể lại tình huống, trong

sơn động bỗng nhiên truyền đến một tiếng kêu lớn quỷ dị.

La Tiểu Lâu biến sắc “nguy rồi!! 125 vừa chạy vào trong đấy!”

Nguyên Tích chau mày, ôm lấy La Tiểu Lâu, vác hắn cùng chạy vào sâu

trong hang động.

Sơn động càng xuống dưới càng kéo dài, vòng vèo mấy vòng, thậm chí

có chỗ còn dốc những 90 độ. Mà ở dưới, tiếng thét rống càng lúc càng lớn.
Kèm theo tiếng thét, cả sơn động cũng bắt đầu hơi hơi rung động.

Tốc độ của Nguyên Tích chậm lại, thu hồi năng lượng kiếm, rút ra thanh

nhuyễn kiếm màu đen, đưa ngón tay trỏ đặt ở trước môi La Tiểu Lâu, ngụ ý
chớ có lên tiếng, sau đó hắn ôm La Tiểu Lâu bằng tay trái, mũi chân điểm
nhẹ, chạy vào bên trong.

Lại qua một vòng nữa, trong động bắt đầu xuất hiện quang mang màu

bạc, chắc là vì một loại thạch bích có trong hang động, nhưng không biết có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.