CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 237

Lăng Tự là gì?!” Nguyên Tích cảm thấy bản thân vô cùng phẫn nộ, vô cùng
không thoải mái, cảm giác này đã bắt đầu từ lúc La Tiểu Lâu cao hứng cầm
quyển vở kia vào thư phòng.

Nhưng y cũng không rõ là chuyện gì đang diễn ra, ngày đầu tiên đến căn

hộ này y đã thấy quyển vở kia, nhưng vì sao đến giờ mới cảm thấy phẫn
nộ? Đương nhiên, điều này cũng không quan trọng. Quan trọng là, hiện giờ
y cảm thấy không thoải mái thì đừng có ai mong được thoải mái.

Khi bị ném lên sô pha, La Tiểu Lâu cuối cùng cũng phát hiện Nguyên

Tích khác thường, lập tức từ bỏ hành động giãy dụa bị xem nhẹ, cuống quýt
giải thích: “Không có vấn đề gì! Tôi cam đoan, tôi và anh ta, một chút quan
hệ cũng không có.”

Bởi vì động tác thô bạo của Nguyên Tích, áo ngủ của y bị mở ra, lộ ra

thân thể thon gọn cường tráng, làn da trắng nhẵn nhụi, tựa như một sự kết
hợp hoàn mỹ giữa cái đẹp và sức mạnh. La Tiểu Lâu vừa nhìn thoáng qua
lập tức dời ánh mắt đi chỗ khác, hình ảnh kia thật sự – thật sự, so với hành
động hiện tại của Nguyên Tích, càng làm cho cậu cảm thấy nguy hiểm.

Thế nhưng, Nguyên Tích cũng không có ý định buông tha cho La Tiểu

Lâu, chân của y chặn ngang thân thể La Tiểu Lâu, chỉ cần một bàn tay của
y cũng đủ để không chế cả hai tay của cậu, một bàn tay khác nắm chặt lại,
chẳng lẽ y muốn hành hung cậu?!

“Như vậy, ý của cậu là, cậu cảm thấy tôi thất học, đọc không hiểu ý

nghĩa trong thư tình của cậu?” Nguyên Tích đằng đằng sát khí quát, mặt
mày hung ác, thoạt nhìn y như là tức giận đến hỏng rồi, ngay cả hai mắt
cũng đỏ lên, chẳng khác nào một dã thú đang phát cuồng, đặt cậu dưới
móng vuốt, mở ra cái miệng máu me, có thể nuốt cậu vào bụng bất cứ lúc
nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.