Bị đút vài hớp rượu đỏ, La Tiểu Lâu liếm liếm môi, “…… cũng không tệ
lắm”
“Còn phải nói? Uống ít rượu đỏ đối với thân thể rất tốt, ta sẽ cho ngươi
một ít”. Nguyên Tích mặt không đổi sắc dẫn dụ.
Chờ Road cùng Hạ Tá gây nhau xong, mới phát hiện La Tiểu Lâu đã
cười híp mắt tựa trên người Nguyên Tích.
Hai người liếc mắt nhìn nhau, Road hỏi, “Uống say?”
Nguyên Tích sờ mặt của La Tiểu Lâu, ôn hòa nói, “Không có, chỉ có thể
coi là nửa say. ”
La Tiểu Lâu mất hứng vỗ hắn một cái, “Ta căn bản không có say.”
Road cùng Hạ Tá: Người ta nhỏ tuổi như vậy, ngươi sao đành đoạn hạ
thủ a!
Chờ ăn xong cơm tối, Nguyên Tích đở La Tiểu Lâu dậy trở về phòng.
Lầu dưới, Hạ Tá mở to hai mắt, “Cái gì, ngươi nói La Tiểu Lâu nhận
được thư tình cùng với Socola”
Road từ trong giỏ sách giũ ra một chục phong thư, nói, “Ừ, ta không có
ngăn trở, dù sao Nguyên Tích cùng Tiểu Lâu tốt như keo như sơn, ta muốn
Nguyên Tích điện hạ sẽ tha thứ cho cậu ấy”
Trên lầu, La Tiểu Lâu mơ mơ màng màng cằm lấy túi xách, “Ta nhớ
giống như có bài tập ……”
Nguyên Tích cau mày, “Đợi ta tắm cho người xong thì liền ngủ. Hôm
nay đi ngủ sớm một chút, bài tập không vội, dù sao ngày mai là cuối tuần.”