CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 552

chịu đựng không nói.

Nhìn đồng hồ, Nguyên Tích bèn hạ lệnh nghỉ tại chỗ.

Hai nhóm phó phụ trách tìm bãi đất trống rộng rãi, nếu gặp phải nguy

hiểm thì cũng có thể đối phó tương đối.

La Tiểu Lâu thở phào nhẹ nhõm, ngồi xuống bên cạnh Nguyên Tích, bắt

đầu đem thức ăn ra. Nguyên Tích nói đúng, phi thuyền đã chuẩn bị đồ ăn
trong một tháng cho họ, hiện tại đã phân cho từng cá nhân.

Nguyên Tích rõ ràng không muốn ăn thức ăn nhà trường chuẩn bị, để La

Tiểu Lâu mang gì thì ăn cái đó. Hộp đựng cơm có thể giữ trong thời gian
dài nhất là một tuần, bởi vậy La Tiểu Lâu chỉ chuẩn bị thức ăn cho một
tuần, còn lại đều là thuốc dinh dưỡng, một viên nhỏ có thể duy trì một ngày
đêm, quả thực khiến cậu cảm thấy thật thần kỳ.

Sau khi cho thức ăn vào máy đa công năng đun nóng lên, hương vị sực

nức của thịt bò hầm lập tức tỏa ra.

Không ít người thèm thòm nhìn sang bên này, bởi vì so với La Tiểu Lâu

biết thường thức, bọn họ biết nhà trường sẽ chuẩn bị thức ăn nên hầu như
không mang gì theo, có vài cô nữ sinh mang đồ ăn vặt đi, nhưng đến bữa,
cơm nước vẫn là ngon nhất.

“Mẹ nó, tay nghề của Tiểu Lâu hóa ra lại đỉnh như vậy, sau này lúc nào

nó mời khách, nhất định phải bắt nó làm một bữa cho tụi mình thôi.” Athes
tưng tức nói, nhưng cậu ta cũng không có ý chạy qua ăn ké. Lại chậm chạp,
thịt bên mép Nguyên Tích cậu ta cũng không muốn ra cướp.

“Nhưng chắc gì đã phải do La Tiểu Lâu làm đâu.” Chế tạo sư cơ giáp của

Athes là một người do chị cậu ta nhờ chiếu cố, một cô bạn lớp 5, thấy
Athes nói như vậy thì không khỏi có phần chua chát bật lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.