CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 572

lẽ anh không được nhận một chút phần ăn nhất định nào sao?”

Sắc mặt Nguyên Tích mờ mịt: “Không phải còn có của em à?”

“Rất vinh hạnh anh đã chú ý tới em.” La Tiểu Lâu nhấn mạnh hai chữ

‘tới em’, 125 đã rụt vào trong, nó rất rõ ràng trong nhà này lời ai nói có
trọng lượng hơn, nếu Nguyên Tích bắt chẹt La Tiểu Lâu — Kết quả có thể
khẳng định, La Tiểu Lâu sẽ cướp của nó ư?

“Em tự dưng khó chịu cái gì thế?” Nguyên Tích quay đầu nhìn La Tiểu

Lâu, biểu cảm vô tội chả hiểu gì, không chắc chắn lắm mà nói: “Em còn
đang tức giận vì chuyện tối hôm qua sao? Anh biết anh không giúp em
—— Nhưng nếu em thật sự có nhu cầu, chúng ta có thể thử xem, dù sao
cũng đã qua mấy ngày rồi, chúng ta chưa bao giờ để lâu như vậy, trong
sách nói, kiềm chế quá lâu không tốt cho sức khỏe…” Nói đến đây, Nguyên
Tích ngưng bặt, hắn đã bắt đầu động tâm, khuôn mặt La Tiểu Lâu đỏ ửng,
cố nén tiếng kêu, trong đôi mắt ướt át là vẻ khẩn cầu…

La Tiểu Lâu đơ người cho đến tận lúc chuẩn bị cơm tối, mẹ cha tôi ơi,

chẳng lẽ con người không được ăn no mặc ấm mà lại sinh ra dục vọng sao?
Cái đồ vô sỉ này đã đến mức trong đầu chỉ toàn chứa mấy thứ đó, chẳng lẽ
là có liên quan đến đồ ăn?!

Hương vị của canh nấm dần dần trở nên ngào ngạt, mọi người cũng bắt

chước theo La Tiểu Lâu bắt đầu chuẩn bị thức ăn, sau một lần thấy La Tiểu
Lâu làm, không ít người cũng đi nhặt nấm. Trong điều kiện nấm khá đầy
đủ, canh đậm đặc thịt như vậy có thể tiết kiệm đồ ăn hơn, với lại mùi vị
cũng rất ngon.

Không bao lâu sau, hai nhóm phó và Mộ Thần vào kiểm tra đã trở lại.

Vương Kinh nói bên trong rất sâu, nhưng có vẻ không có nguy hiểm gì.

Cho dù như vậy, bọn họ vẫn đang ở trọng tình trạng báo động ổn định.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.