CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 655

mức không nhúc nhích được, La Tiểu Lâu cảm thấy tự nể phục khả năng
chịu đựng của chính mình.

Chỉ là, con người và dã thú, loài nào kinh khủng hơn?

Đúng lúc này, trong hang động bỗng vang lên một giọng nói: “Tại sao?

Tại sao ngài lại xuất hiện ở chỗ này?”

La Tiểu Lâu kinh ngạc, lập tức thấy vui mừng. Trời ơi, tốt quá, còn có

người! Cậu kích động đến mức gần như khóc ngập cả mặt, ai ở đây, mau ra
đi, tôi không muốn một mình đối mắt với quái vật đâu!

125 thì thào bên tai La Tiểu Lâu tự nói: “Là thú Thụy Minh?”

La Tiểu Lâu chưa kịp hỏi 125 thú Thụy Minh là gì, cậu kinh hoàng nhìn

chung quanh, không có dấu hiệu có con người ở bất cứ chỗ nào — Ông trời
tha cho con bây giờ con còn đang chờ người đến cứu con! (Cái này là bạn
ấy đang hoảng loạn quá mức mà mới nói cấp tốc, ko ra trật tự gì, giống
ngày đầu tiên bạn í gặp Nguyên Tích í)

Nhưng con thú kia lại cúi người xuống, con mắt to lớn từ từ đến gần, cái

mồm càng khuếch đại hơn dừng trước mặt La Tiểu Lâu.

“Vì sao ngài lại ở chỗ này?”

“Cậu là ai, ở nơi nào?” La Tiểu Lâu nơm nớp lo sợ hỏi, cậu — cậu sắp

không chống đỡ được nữa rồi! Con quái vật này càng ngày càng tiến lại gần
định làm gì đây! 125 đã nói nó sẽ không làm gì mà.

Cũng may giọng nói đó cách ngay không xa, nhắc nhở La Tiểu Lâu còn

một người nữa đang cùng cậu đối mặt với mãnh thú.

“Tôi ở ngay trước mặt ngài, hơn nữa, trong hang động này chỉ có hai

chúng ta, không còn loài thú nào khác nữa.” Giọng nói kia vẫn như cũ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.