CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 656

không xa không gần vang lên.

Chỉ có hai chúng ta, không có… loài thú nào khác…

La Tiểu Lâu trợn mắt há hốc miệng nhìn đôi mắt màu vàng đồ sộ trước

mặt, đôi mắt của con quái vật chớp chớp, sau đó giọng nói lại vang lên.

“Ngài nghe được lời tôi nói, tôi biết, cho dù tôi đang ở hình dạng loài

thú, ở đây cũng chỉ có mình ngài là có thể nghe được lời tôi nói.”

Miệng của con dã thú cũng không mở ra, nhưng La Tiểu Lâu biết, dưới

tình huống không có con người như thế này, kẻ có thể nói chuyện duy nhất
với cậu chỉ có thể là con dã thú trước mắt kia.

Nhìn sắc mặt càng ngày càng khó coi của La Tiểu Lâu, một ánh sáng

màu lam hiện lên, rồi một người xuất hiện trước mắt La Tiểu Lâu.

“Vậy mà đã có thể biến hình.” 125 vẫn còn đang thì thào tự nói.

“Tây Thụy Nhĩ?!” La Tiểu Lâu kinh ngạc, không dám tim nhìn người

trước mắt mình.

Trên mặt Tây Thụy Nhĩ đầm đìa mồ hôi, nhưng hoàn toàn cũng không

làm mất đi vẻ đẹp của cậu ta một chút nào.

Tây Thụy Nhĩ dường như đang chịu đựng đau đớn cực điểm, cậu ta hơi

khom lưng xuống, hành lễ với La Tiểu Lâu: “Xin lỗi, tôi đã làm ngài hoảng
sợ. Con người bên ngoài đang truy bắt tôi, bọn họ dùng phản ứng hóa chất
khiến tôi không thể duy trì hình người được.”

Lúc này 125 bỗng nhiên kêu lên: “Hóa ra mọi chuyện vừa rồi là như vậy!

Thú Minh Thụy chỉ có thể biến thành hình người — Đây căn bản không coi
là dị thú, mà là giống thú chư hầu của dị thú. Loài người hiện tại, đúng là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.