CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 668

cho bên ngoài, bởi vậy nên em mới trốn vào trong hang động cho an toàn.”
La Tiểu Lâu tuyệt không cảm thấy xấu hổ khi nói ra phân công của bọn họ.

“Thế nên, lúc đó đầu em choáng váng nặng trĩu chạy vào hang động. Lúc

đi vào, ngay tức khắc em biết mình đã sai rồi. Nhưng sau khi nhận ra thì đã
chậm mất, con quái thú đó phát hiện ra em.” La Tiểu Lâu cố gắng ngắn gọn
biên soạn câu chuyện, “Sau đó em bị nó đánh bất tỉnh, có lẽ nó muốn bắt
em làm con tin, có điều căn cứ theo kiến giải của mọi người, dị thú tìm
được cách chạy trốn, nên cuối cùng nó không làm gì đến em.”

Vừa nói vừa tỏ ra sợ hãi run rẩy, nhưng ngẫm lại tình huống lúc đó, giả

vờ sợ hãi kiểu nàycũng không khó một chút nào. La Tiểu Lâu nắm chặt tay
Nguyên Tích, nghiêm túc nói: “Em thật sự không nên tách xa anh như vậy,
anh nói không sai, ở lại bên người anh mới là an toàn nhất.” Nhìn Nguyên
Tích không có biểu cảm gì, La Tiểu Lâu cân nhắc có nên dùng điệu vịnh
than của 125 hay không.

Đúng lúc này, Nguyên Tích lại nở nụ cười.

La Tiểu Lâu ngẩn ngơ nhìn Nguyên Tích, cậu rất ít khi thấy Nguyên

Tích cười, ngoại trừ điệu cười xấu xa của hắn.

Sạch sẽ, đẹp đẽ, mang theo mị lực khó có thể tin được, ngay cả tiểu mỹ

nhân Tây Thụy Nhĩ khi cười cũng không sánh bằng…

Nguyên Tích cao ngạo hếch cằm lên, nhìn nô lệ cuối cùng cũng thông

suốt, hừ một tiếng: “Anh rất mừng là rốt cục em cũng ý thức được.” Mang
theo mùi vị đồng cảm thắm thiết nồng đậm.

Hóa ra câu cuối mới là trọng điểm…

Khóe miệng La Tiểu Lâu giật giật, thấy Nguyên Tích không truy cứu

nữa, nhanh chóng thay đổi trọng tâm câu chuyện, “Vậy — con dị thú đó thế
nào rồi?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.